15 Tháng Mười Một, 2022

Tài năng không cần phô trương hết, hãy giữ sự sâu sắc cho mình

Rate this post



Trách người không cần hà khắc đến tàn nhẫn, chừa cho họ chút mặt mũi, giữ cho mình chút độ lượng. Hiểu hết lý lẽ không cần tranh cãi đến cùng, mở đường cho người khác, giữ khoan dung cho mình.

Bài học cuộc sống
Ảnh: LATimes.

Từ trò chơi bắn bi…

Thời phệ̂i tầm lớp 3-4 gì đấy, trong xóm Khủnĝi có tầm 4-5 thằng trạc tuổi. Cứ chậm là rủ nhau chơi Bắn Bi, tài sản mỗi thằng phụ vươnğ́c được trăng tròn-30 viên bi gì đấy, nhà thằng khá giả thì có tầm 50 viên lớn nhỏ khác nhau.

Tôi xưa giờ được cái học nhanh, nên chơi thời gian là bắt đầu tìm được kỹ thuật riêng để bắn trúng bi của tụi nó với tần suất rất cao. Thế là lúc nào, có mặt bự̂i là tụi nó thua te tua. Chơi với nhau 1 năm, tôi ăn dần dần gần hết bi của tụi nó hồi nào không hay. Tôi cũng hả hê vì ‘tao là the best bắn bi’ trong cái xóm này rồi, vênh mặt lắm.

Có thể bạn quan tâm: » Có lẽ chúng ta cần một liều ‘PLACEBO’ cho cuộc sống

Vênh được thời gian thì có hôm đi ngang, phát hiện tụi nó chơi riêng mà không rủ béôi nữa. Lúc đấy mới 7-8 tuổi biết mẹ gì đâu, mặt đỏ tía vì giận, thân phụ̣y lại xồng xộc hỏi cho ra lẽ thì tụi nó bảo: “mày đi chỗ khác chơi đi !..”

Tôi cũng không vừa, tự nhủ, bố dell cần tụi mày, không cùng đẳng cấp nên bố chơi một mình. Cũng gồng được mấy hôm, tuy nhiên cũng nhàn hạ quá, cứ lâu lâu đi ra trước cổng hóng hớt thì thấy tụi nó đi ngang cười nói. Nhưng đau cái, tụi nó không những chơi bắn bi mà còn bày thêm trò mới như tạc lon, đánh trận giả, v.V.. Làm mập̂i thèm nhỏ dãi.

Gồng được một sợî̀n thì hết chịu nổi, cầm hết đống bi ăn của tụi nó đợt trước ra làm lành, tầm 140-150 viên gì đấy; tôi bảo: ‘tao giữ 20 viên thôi, còn lại cho tụi mày hết’. Tụi nó khoái, thế là cho lớn̂i chơi lại.

Từ dạo đó trở đi, cứ hôm nào chơi bắn bi mà Khủnĝi thấy tụi nó đang trên đà thua thì mập̂i lại giả bộ bắn hụt vài cú để tụi nó thắng lại. Nhờ thế mà phệ̂i với tụi nó chơi đến tận 12-13 tuổi, sau đấy qua cấp 2 thì mỗi đứa mỗi hướng đi khác nhau.

Câu chuyện bắn bi năm nào, đầy tính ‘trẻ con’ nhưng vô tình lại là bài học để đời cho lớn̂i đến tận bây giờ:

“Tài năng không cần phô trương hết, dành cơ hội cho người khác, giữ sự sâu sắc cho mình. Còn có công cũng không cần nhận hết, chuyển cho người khác biệt vài phần, lưu sự khiêm nhường cho mình.”

… đến sự trưởng thành đích thực.

Sau này Khủnĝ́t nghiệp đại học, béôi đi làm, cũng nhờ bài học bắn bi mà lớn̂i né được khá nhiều mâu thuẫn với đồng nghiệp, với khách hàng và cả với chủ của mình nữa. Tầm năm 26 tuổi thì tôi leo lên được vị trí cao nhất của một doanh nghiệp, tầm 30-40 nhân viên cấp dưới, trẻ mà lên nhanh thì thường dễ ngạo mạn và ảo tưởng sức mạnh lắm.

Tôi được cái phân tích rất béốt, học gì tý là nhớ, nên gần như trong bất kỳ tranh luận nào với ai nếu đúng cái mập̂i biết rành thì không bao giờ béôi chịu thua. Phải nói đến chừng nào đối cu li̛ơng đuối lý mà thôi.

ADVERTISEMENT
Tài năng không cần phô trương hết, hãy giữ sự sâu sắc cho mình
Ảnh: Business Insider.

Nhưng với cái tính đấy, dần dần Khủnĝi cũng mất kha khá mối quan hệ, lẽ ra không đến nổi phải kết thúc như vậy. Nó tương tự câu chuyện bắn bi hồi bé nhưng ở một hình tướng khác. Tưởng đã mập, ai ngờ vẫn ‘trẻ con’ trong cái thân mập xác và cái đầu ‘biết nhiều’ nhưng không ‘biết điều’.

Tầm 2-3 năm đầu ở vị trí điều hành doanh nghiệp, đạt được cũng nhiều mà mắc sai lầm cũng không ít. Có giai đoạn lớn̂i thấy mình rất cô đơn, vì với phệ̂i, lúc nào cũng phải rõ đúng-sai, đen-trắng, chứ không thể nửa nửa được.

Tôi áp cả tư duy đó với cả người thân, đặc biệt là vợ mình, nên có thời gian vợ lớn̂i khá mệt mỏi vì phụ thân̆̉ng bao giờ Khủnĝi nhường cô ấy trong bất kỳ tranh luận nào.

Sự trưởng thành của toàn cầu phái mạnh, với tôi, không phải là kiếm được bao nhiêu tiền, và na ná ngày xưa, cũng không cần là địa cầu giỏi hàng đầu. Giỏi số 1 để làm gì, khi chẳng nâng đỡ được ai xung quanh chúng ta, gần nhất là nhân dân thân.

Trách người không cần hà khắc đến tàn nhẫn, chừa cho họ chút mặt mũi, giữ cho mình chút độ lượng.

Có thể bạn quan tâm: » Hiểu về đạo đức, chúng ta sống có đạo đức như thế nào?

Hiểu hết lý lẽ không cần tranh cãi đến cùng, mở đường cho người khác, giữ độ lượng cho mình.

Đó là bài học cao hơn, được nâng cấp từ bài học bắn bi năm nào, như tôi thường hay ghi:

Giỏi hơn không phải để ‘khinh con người’, cơ mà giỏi hơn là để ‘giúp nhân dân’ nhưng mà thôi.

Có thể bạn quan tâm: » Đức độ là gì? Thế nào là người đức độ?

Đó là sự trưởng thành sau cùng của thằng Đấng mày râu, học để tầm thường sống, học để phụng sự.

TẠP CHÍ LION DECOR

Xem đính thêm tại Youtube DEATH RIDES A HORSE | Da uomo a uomo | Lee Van Cleef | Full Western Movie | English | HD | 720p

A young gunfighter plans to track down and eliminate the bandits who killed his family, and forms a tenuous alliance with an aging ex-outlaw to achieve this end.
—————-
Cast:
Lee Van Cleef – Ryan
John Phillip Law – Bill Meceita
Mario Brega – Walcott’s Henchman in Waistcoat
Luigi Pistilli – Walcott

Advertisement
KhoaDigi - Khoa Nguyễn Digitial Marketing hiện đang là marketing manager tại CÔNG TY TNHH THƯƠNG MẠI SẢN XUẤT VÀ DỊCH VỤ LION DECOR luôn Cập nhật các thông tin sản phẩm, feedback khách hàng, tin tức nghề mới nhất của Lion Decor.