18 Tháng mười, 2022
Niềm vui của tuổi thanh xuân là sự hoang mang về những con đường
Tuổi trẻ luôn hoang có về nhiều con phố. Mới đầu khiến gì xuất hiện con đường, người ta tự tìm, mò mẫm, đi miết, sau thành nhiều vệt loang tại đất như những vết sẹo mới rõ lối đấy thôi. Bởi vậy hãy cứ đi, đi thì mới đến. Mọi thứ cụ thể quá thì còn điều gì khi là vui nữa. Nhỉ?
Thanh xuân của tự do
Năm 20 tuổi. Tóc tôi dài. Tôi nhuộm tóc màu khói, bấm 3 lỗ khuyên tai, đeo đủ nhiều vòng vèo rối rắm tại tay, cũng như tuyệt nhiên chưa biết bao giờ đeo đồng hồ nước. Tôi không cần biết cho lúc.
Có thể bạn quan tâm: » Tín lực – sống mà thiếu niềm tin thì chẳng đi đến đâu cả
Còn trẻ, ta thiếu gì cơ hội, cũng như bởi rong chơi suốt ngày nên ta sẽ không đeo đồng hồ nước, chưa nhìn đồng hồ nước, ta tiếp tục chưa giới hạn mình vào những khung giờ nữa.
Tôi mặc các chiếc quần rách rưới và xỏ trong các song giầy luộm thuộm cáu bẩn. Tôi nhảy lên nhiều chiếc xe tay côn, thả cho trôi thời gian xuống dốc cũng như phóng bạt mạng trên các cung đường vắng. Cho gió táp trong bên, để các con đường hàng cây chỉ khi là nhiều điểm ảnh nhòe nhoẹt hướng sau đuôi mắt, đôi dịp thả hai tay rồi cười sằng sặc tại những nguy hại, mang lại khi xe lảo đảo mới mẻ giật mình bám chặt tay lái. Cảm giác mình giống như một cánh chim đơn độc bay giữa bầu trời xanh ngắt: Đó là chủ quyền.
Tôi vẫn hút thuốc bên cạnh hành lang căn hộ nhỏ, trên tầng cao. Tôi dẫm chân lên lan can cũng như ngắm xuống dưới, tôi bắt gặp xe cộ, nhiều mái nhà, những trời mây, các bóng người li ti chuyển đổi vô định mặt dưới.
Tôi cũng vô định như vậy ngày ấy, với mấy thằng khách tham quan thân, cũng lạ lùng và ngờ nghệch giống như nhau. Cười đùa mặt những chai bia rỗng, chia nhau một điếu cỏ đút giấu diếm vào một bao thuốc, tạm nhắm mắt cũng như quên đi cái hiện nay hoang có mà không ai trong số ảnh viện tìm ra đường đi thích hợp, vai trò sự sống của chính mình.
Tôi nhưng vẫn hỏi đứa bạn: “Cảm giác nếu nhảy từ đó xuống tiếp tục điều đó nào? Tao cực kỳ muốn biết, tao cực kỳ muốn thử”.
“Sao mày chưa khiến”.
“Nếu tao khiến, tao sẽ chưa có thời gian chạm mặt lại mày cũng như kể đến mày nghe cảm thấy nó thế nào”.
“Ừ nhỉ”.
“Đó khi là nỗi sợ mày hiểu chưa, thiệt ra nhờ sốt ruột mà cả nhà có thể tồn trên đc, cả nhà biết để tránh chạm trán với các nguy khốn, âu sầu”.
“Cũng khá triết lý nhưng tao vẫn chẳng hiểu gì cả, tao không quan tâm. Nhưng nếu nhảy mà chưa chết, tao sẽ thử, cũng như về kể lại cho mày”.
“Ừ, nhớ cái mồm”.
“Nhớ, bởi tao là khách tham quan mày, cũng như bởi mày sợ, đúng chưa?”.
Những câu chuyện hoán đổi thường là điều này: không đầu chưa cuối, cơ hội ngu ngốc, cơ hội lồng triết lý, cơ hội vui khi ai oán trộn trong nhau tạo thành tuổi trẻ khờ khạo. Chúng tôi ít khi suy nghĩ đến ngày mai sẽ làm gì, chúng tôi chỉ biết thời điểm hôm nay mình tiếp tục khiến gì, ngắn gọn hơn là vào 1 giờ tiếp đi theo tiếp tục chơi cái gì tiếp.
Hứng lên có thể nhét bừa vài bộ quần áo vào vào một cái túi ba lô rồi chạy đi dạo mấy hôm liền. Khóa cửa, tắt điện, thế là đi. Xa căn nhà, ai tiếp tục khi là người thống trị Đa Minh Tân? Một ngày cơ hội đó tiến hành cơ hội chiều muộn và xong khi phố xá chẳng một bóng người. Bạn xuất hiện thể ăn mọi người thời gian nào, ngủ bất kể phút giây nào và đi đâu cũng chưa ai hỏi. Chẳng ai bận tâm ngoài khách tham quan.
Có lần tôi say quá, ngồi sau ôm thằng khách du lịch, nó đỡ say rộng, nó đèo tôi. Tôi đứng dậy phía yên sau và gào khản cổ một bài hát quê đợt cũ kỹ. Nó bảo “giờ tao thả tay, xem đồng đội mình đi xa đến đâu nhé?”. Tôi đồng ý. Nó hát đi theo. Tôi hát theo. Nó bỏ tay ra. Chúng tôi ngã chỉ với sau đó chục giây. Ngã đau, nhưng đỏ may mắn chưa đứa nào chết cả. Lết đc trong vỉa hè cũng như ngồi thở hổn hển, lau máu dính trên chiếc áo nhàu. Nó nói: “Sau này, tao và mày tiếp tục có khối chuyện nhằm kể cùng với bọn cháu bé sống nhà”.
“Ừ, chuyện tình thương, chuyện tán tỉnh, chuyện đánh đấm, nhiều cung mặt đường. Sẽ không thiếu chuyện, chỉ sợ thiếu bia cũng như mồi nhắm”.
Sau này, nó lại sống phương trời xa rộng tôi. Nó bảo bên này khó khăn quá, toàn bộ việc đều phức tạp. Nó nhớ các ngày cũ. Nó thèm độc lập chứ không bị gò bó thế này. Nó bảo “Ngày tao nghe tin cha mẹ tao li dị ở nhà, tao sẽ muốn chết”.
“Tao trèo lên tầng thượng khu nhà tao sống, dẫm lên lan can, uống nốt lon bia lạnh tao vừa thó đc, và định nhảy xuống.”
“Thế sao mày chưa khiến?”.
“Tao sợ, tao nhớ mang đến gì mày nói, thấp thỏm làm cả nhà tồn tại và hạn chế đc nhiều gian truân”.
“Triết lý đểu đấy. Đừng tin. Nhưng mày chưa nhảy là xuất sắc rồi.”
“Ừ, mày biết chưa, thời điểm đấy tao nhận ra bạn bè mình đều không trẻ nữa rồi. Nhất khi là tao. Tao đã biết sợ, biết tiếc các thứ tao hiện tại có, người yêu của tao, ngôi nhà của tao, cái xe tao mới mẻ sắm. Mọi thứ vụt một cái hiện nay ra cơ hội tao đứng tại lan can ngắm xuống bên dưới. Hồi trước, tao chưa thế, chưa nghĩ các giống như bây giờ.”
Tôi ngồi lặng yên, trước screen máy tính sáng lập lòe, cùng với đống tài liệu có về căn nhà làm chưa chấm dứt. Nếu xuất hiện người hỏi tôi thời gian ấy xuất hiện nhìn thấy tuổi trẻ đã qua của các bạn phí hoài chưa, xuất hiện hối tiếc chưa. Câu trả lời khi là chưa, tôi luôn cảm nhận sung sướng với quá khứ nhằng nhịt của mịt, về 1 thời rong chơi và bay nhảy. Nó tạo nên con người tôi thời điểm hôm nay, nó làm nên một phần tính giải pháp của mình bây giờ. Bởi như thế tôi chưa hề hối tiếc.
Tôi chỉ bi lụy khi hàng ngày nhìn thấy thời điểm lại vụt đi gọn quá: Và giống như kiểu cứ mỗi một lần nhìn trong mặt đồng hồ nước tôi đang được đeo hiện nay, ngẫu nhiên lại nhìn thấy một trong những phần vào tôi trở nên lịch sử vẻ vang mà không thể nào lấy tay cùng với lại được. Tôi nhưng vẫn chưa kịp khiến những điều mà bạn thích.
Tôi tự hỏi liệu xuất hiện quá muộn chưa nhằm bắt đầu một cái gì còn mới?
Thằng em trai tôi mặc một chiếc quần bó rách đúng điệu, xin tôi ít tiền nhằm đi chơi với bạn gái. Tôi móc ví, để ý thấy nó có cái khuyên tai mới. Tôi cười. Tự nhiên thấy mình vào nó, tuổi trẻ. Tôi hỏi “Mày còn cái khuyên nào không mang anh đeo thử?”.
Nó giật mình, rồi cũng về nơi lấy cho tôi một cái. 2 lỗ bấm sẽ tịt. Chỉ còn lại 1, cố mãi tôi mới mẻ đeo vào được. Bật cả máu. Nhìn trên gương thời điểm đó chỉ còn vệt mờ mờ xa xa. Tóc tôi đen, mặc ăn mặc quần áo văn nơi, đeo một chiếc kính cận, khuyên tai lấp lánh. Không còn hợp nữa rồi. Từng thứ rời rạc cả.
Có thể bạn quan tâm: » Bạn có hả hê với sự riêng tư của người khác?
“Mày nhớ lúc bạn bè ngã xe chưa? Sao thời gian tao bỏ tay ra, mày chưa cản lại?”
“Ha ha, vì chúng ta trẻ mà!”.
Vết sẹo từ lần ngã đấy, còn theo chúng tôi đến tận bây giờ.
Có thể bạn quan tâm: » Nơi tốt nhất để đặt điểm tựa tinh thần của chính mình
Tuổi trẻ trực tiếp hoang có về các con đường. Mới đầu làm gì xuất hiện đường, người ta tự tìm, mò mẫm, đi miết, sau thành những vệt loang trên khu đất như các vết sẹo mới rõ lối đấy thôi. Bởi vậy hãy cứ đi, đi thì mới cho. Mọi thứ rõ ràng quá thì còn điều gì là vui nữa. Nhỉ?
Theo Bep
Xem thêm trên Youtube Thanh Xuân Của Chúng Ta – Bảo Anh, Bùi Anh Tuấn | Gala Nhạc Việt 10 (Official Music Video)
Gala Nhạc Việt 10 – Những Ngày Khi Ta Còn Trẻ
Music Video THANH XUÂN CỦA CHÚNG TA
Sáng tác: Châu Đăng Khoa
Trình bày: Bảo Anh – Bùi Anh Tuấn
Kỷ niệm hành trình 5 năm và thực hiện chương trình số 10 Gala Nhạc Việt
Xin cám ơn các đơn vị
Amazing Thailand – Tổng cục du lịch Thái Lan, Văn phòng đại diện tại TPHCM
Hãng hàng không AirAsia
Khách sạn Andaman Cannasia Resort & Spa Phuket
Siam Niramit Phuket
Cha-Da Hotel Bangkok
Safari World đã đồng hành trong Music Video này
THANH XUÂN CỦA CHÚNG TA
Sáng tác: CHÂU ĐĂNG KHOA
Hòa âm: SUPERBROTHERS
Mix master: HUỲNH HIỀN NĂNG
Đạo diễn: ĐINH HÀ UYÊN THƯ
Quay phim: MR. BLUE – DUY KEN
Flycam: HUY NGUYỄN
Dựng phim: BR. – JASON
Hậu kì: MR. BLUE
Trang phục: TOPSHOP – TOPMAN – LIDER
Tạo phong cách diễn viên: KYE NGUYỄN – PANDA
Hình ảnh & Trang điểm: THERON THANH
Tổ chức sản xuất: PHÚC CHÂU – TIẾN TRẦN – THÙY VÂN – HỒNG NHUNG – TIẾN TUẤN – DUY PHÚ – HỒNG TÂM – THANH NHÀN – THIÊN PHÚ – KIM HUYỀN – LÊ KHÔI – THANH NGUYÊN – THANH TRANG
Sản xuất: T PRODUCTION – BLUE PRODUCTION TEAM
#GalaNhacViet10 #NhungNgayKhiTaConTre #ThanhXuanCuaChungTa
#TProduction #GalaNhacViet
#BaoAnh @Bảo Anh
#BuiAnhTuan @Bùi Anh Tuấn
—————————————————————-
Theo dõi Gala Nhạc Việt tại:
YouTube: https://tproduction.lnk.to/galanhacviet
Facebook: http://fb.com/galanhacviet
Instagram: http://instagram.com/galanhacviet
TikTok: http://tiktok.com/@galanhacviet
Email: galanhacviet@gmail.com
Hotline: 0909 805 200
Địa chỉ: Văn phòng Gala Nhạc Việt
The Goldview – Block A1 – 06.01
346 Bến Vân Đồn, Phường 1, Quận 4, TP. HCM
©2017 T Production – Gala Nhạc Việt. All rights reserved