13 Tháng mười một, 2022
Bản chất của Tự Do
Mấy tuần trước có game thủ hỏi tôi, “làm sao để độc lập hoàn hảo?” Thế là tôi hỏi lại ngay “thế có sợ chết ko?”
Bạn nghe xong xuôi cũng hơi rón rén, rồi đáp, “cũng có, mà không quá nhiều, nhưng mà không dám nghĩ đến”. Tôi lại bồi đính thêm, “thế có sợ chủ quyền không?”. Một hồi lâu bạn đấy mới nắm được câu hỏi của tôi… vẫn chưa ra được câu trả lời!
Chúng ta khao khát hòa bình, nhưng mà hỏi có dám tự do không thì tôi nghĩ ít nhân dân giải đáp bạo dạn dạn là ‘dám’ mà lại đích thực ngừng khoát. Vì cơ bạn dạng sâu trong ta vẫn chưa kiêm toàn vẹn toàn được rút cục ‘tự do’ là như thế nào.
Có thể bạn quan tâm: » Vượt qua nỗi sợ hãi để sống hạnh phúc và bình an
Câu chuyện về một tù túng nhân
Xin kể 1 câu chuyện ngắn cho phe cánh nghe:
“Có 1 tù nhân, ông này lỗi lầm năm 35 tuổi, ở tầy trăng tròn năm do đi cướp ngân hàng và bắn trọng thương vài dân chúng. Khi ra tòa hỏi sao ổng lại đi cướp, ổng giải đáp ngay, nhà tao cần tiền, con tao cần tiền để giải phẫu. Quy phổ biến cuộc đời của tao từ nhỏ nhắn tới năm 35 gian truân vô đối, nên khi tới đường cùng, túng quá thì tao đi cướp thôi.
Ổng vào tội nhân được 1 năm thì nghe tin con ổng mất, 2 năm sau đó thì mất liên lạc với gia đình ổng luôn… Không người chơi bè, không quần chúng. # giữa…, ông cứ lầm lũi một mình trong phạm nhân.
Sống lâu ngày cũng quen, sinh hoạt đúng giờ, ăn uống có nhân loại lo, công lao bên tội phạm Mỹ còn được tiền trợ cấp, đọc sách, xem phim, tập gym, đúng giờ đi ngủ! Nói bình thường, hết sức khoan thai hạ và gần như không có bất kỳ suy nghĩ gì.
Thấm thoát trăng tròn năm cũng trôi qua, đang ăn ngon ngủ ngon thì nghe tin 1 tháng nữa mình được ra tù đọng. Đáng lẽ phải phấn khởi thì ông này bắt đầu mất ngủ và khó ăn liên tiếp những ngày sau đó.
Còn đúng 3 ngày nữa ra, cai lao tù đi ngang phòng ổng thì thấy ổng ngồi trầm bốn 1 góc phòng. Cai ngục cũng hay thầm thào với ông này nên bảo vui “sắp ra, không mừng sao nhưng mà ủ rủ thế!”
Ông này ngập kết thúc rồi đáp “nếu được ở lại luôn thì tốt quá… ông xin được cho tôi ở lại sinh hoạt không… miễn là vẫn còn sống trong đây là được!”
Cai lao tù thấy lạ nên hỏi “ở ngoài mày được hòa bình hơn, đi mày mò, kinh nghiệm gắn thêm chứ… mày ở đây trăng tròn năm rồi…! “
Và đây là khúc trả lời bắt buộc số 1 của ông tù nhân nhân:
“Ở trong tội nhân, tôi không tồn tại độc lập nhưng đổi lại tôi có sự ổn định và yên lòng.
Ngoài kia, có tự do mà mọi thứ luôn luôn bất bình ổn và bất an!”
Xem đính thêm: Phẩm chất cánh mày râu và bài học Khủng từ “Nhà phạm nhân Shawshank”
Bất bình ổn – bản chất của sự tự do
Anh em nên ngẫm kỹ điều này: Sự hòa bình luôn đi đồng thời với sự bất bình ổn. Anh em không bao giờ tách được 2 cái ra riêng.
Trở lại câu hỏi đầu bài của tôi, “có dám chủ quyền không”? Thì nó chính là “có dám đối diện với sự bất bất biến không?”
Bản chất, chính chúng ta cũng đang sống trong những ‘nhà giam’ vì chính chúng ta xây đắp ra. Nó bao bọc chồng chéo lên nhau. Anh em luôn giữ chìa khóa bước ra, nhưng mà bè lũ không muốn ra, như nhau như ông tầy nhân trên. Vì ở trong những nhà lao ấy, đồng minh thấy mình ‘ổn’ và cẩn trọng!
Đôi lúc lũ thấy được một tẹo độc lập, nhưng kiêm toàn khái niệm chủ quyền đấy chỉ vằn vèo trong trong những nhà đá đấy thôi! Chỉ khi có chuyện xảy đến rồi đồng minh thế hệ thấy: liệu mình có thực thụ ‘ổn’ không?!
Cái chết là một trong những điều bất ổn định của game đời. Khi chưa thực thụ đối diện với sự bất ổn thì đàn sẽ còn nỗi sợ chết. Nó sẽ luôn giam cầm tự do thực sự của số đông.
Lâu lâu ở ngoài, tôi có hỏi trực tiếp vài trái đất, có sợ chết không. Có con người to gan lớn mật dạn bảo ‘không sợ’, mà trong ánh mắt họ vẫn phảng phất nỗi sợ chết rất rõ.
Khi bè cánh càng vừa lòng cái chết luôn có thể xảy ra với mình bất kỳ lúc nào, thì bè lũ đã tiến gắn 1 bước gần hơn với sự bất bất biến, càng quen thì độc lập đích thực càng tiến gần đến với tập thể.
Sợ bất định hình nên sợ chết, từ sợ chết sẽ xuất hiện tuyệt hảo những nỗi sợ khác thường trong game đời!
Anh em tham cũng bởi vì sợ thiếu thốn, sợ chết!
Anh em sân đắm đuối cũng bởi sợ mất phần, sợ không được tôn trọng, sợ không còn sự dễ chịu dễ dãi nữa!
Cả tộc Do Thái ngày xưa bị mất nước, rồi Đấng tối cao của họ bắt họ đi lưu dày, xiêu bạt trên sa mạc suốt mấy nghìn năm chỉ bởi Đấng tối cao quá thương người ta Do thái. Vì chỉ khi đối diện trực tiếp với sự bất bất biến thì mọi người ta mới tìm ra được sự độc lập tối thượng và bố trí lại được thứ tự nội trọng điểm bên trong mình.
Có thể bạn quan tâm: » Thí nghiệm kẹo dẻo và bí mật của một cuộc đời thành công
Đức Phật trước cũng từng trải các đệ tử đi khất thực, ngủ ở 1 khu vực không quá 3 lần cũng bởi vì cho các đệ tử tìm thấy sự độc lập đó, không bám víu vào đâu cả, mừng quýnh đón nhận hoàn hảo những bất ổn của cuộc đời.
Game đời luôn bất ổn, nó đẹp, nó vẹn toàn bởi nó luôn thay đổi! Anh em muốn được hòa bình thực thụ tuyệt vời thì đồng đội phải hòa vào dòng chảy thay đổi đó. Đối diện và đồng tình đầy đủ với sự bất ổn luôn diễn ra.
Có thể bạn quan tâm: » Làm thế nào để kiểm soát cảm xúc tiêu cực?
Có thể mai sau chúng ta sẽ chết, bè đảng cứ quán tưởng về điều đó mỗi khi thấy mình tham sân. Quán tưởng được thì ngay hiện giờ, chẳng có gì là big deal cả. Tham đính thêm cũng chẳng làm gì, cơ mà sân hận cũng chẳng làm gì!
Why so serious? Đúng không bè phái?
Tái bút: Tôi không kêu đồng đội bỏ việc, bỏ thê thiếp, bỏ con rồi đi khất thực đâu nhé… mỗi thời mỗi dị biệt. Tự vì của bè lũ, không ai can thiệp cả, nhưng tuyệt nhiên, độc lập đó không nên ảnh hưởng tới toàn cầu dị biệt. Muốn gì thì phải xếp đặt mọi thứ cho đàng hoàng rồi hãy ra đường ngủ để cảm nhận độc lập nhé!
Lời trái đất biên tập: Liệu Bạn đã chuẩn bị để… Chết? và người chơi có biết Đàn ông chưa ‘Độc lập’ thì đừng đòi ‘Tự bởi, Hạnh phúc’. Hãy giữ vững tò mò và thấu hiểu điều này ở các bài viết được thêm kèm để trở thành chất lượng hơn và tiến tới sự hòa bình nhé!
Xem đính thêm tại Youtube BẢN CHẤT CỦA SỰ TỰ DO
Khi tự do còn phải tìm cầu , là sự tự do
bị lệ thuộc, sự tự do đích thực chỉ có ở
bên trong chúng ta chứ không thể tìm
cầu bên ngoài.