1 Tháng mười một, 2022
Vì sao một bức tranh hết ‘đẹp’ và ‘giá trị’ nếu bị phát hiện là giả mạo?
Tại sao cả nhà không còn cảm giác một bức tranh xinh xuất hiện chất lượng gì nữa, khi nó bị phát hiện khi là hàng fake, sao chép, mang lại dù bản chất vật lý của bức tranh chưa đổi thay? Điều gì đã xảy ra với tinh thần của mọi người bức tranh đó?
Ellen Winner khi là GS tinh thần của Đại học Boston College, nhà nghiên cứu cấp cao của sự kiện Project Zero ở Đại học Harvard, cũng như là người sáng tác quyển How Art Works: A Psychological Exploration (Nghệ thuật chức năng điều đó nào: Một tìm hiểu về tâm trạng).
Trong một bài viết mang đến tạp chí online về thẩm mỹ và nghệ thuật cũng như khoa học Aeon trong tháng 4-2021, bà đã chia sẻ những lý giải thú vị đến nhiều do dự bấy lâu của không ít người yêu thẩm mỹ và nghệ thuật.
Có thể bạn quan tâm: » 11 tựa sách hay dành cho người yêu nghệ thuật
Kết nối với họa sĩ
Kịch bản trước tiên: Bạn đang chú ý xem bức Tự họa 1659 của Rembrandt vào khu vực triển lãm Nghệ thuật non sông ở Washington, DC thì lại được bảo rằng nó bản chất đc dẫn đến từ là một bộ máy deep-learning đã tiếp thu style của Rembrandt thông qua việc xem các tác phẩm của họa sĩ này. Bạn sẽ ngay lập tức cảm giác xuất hiện gì đấy mất đi. Thứ lúc này cái gì?
Kịch bản thứ hai: Hàng ngàn hình vẽ phủ tại ngay tám dặm vách đá vừa được tìm nhìn thấy sâu vào chốn rừng Amazon, ước tính xuất hiện niên đại biện pháp đây khoảng 12.500 năm. Những hình vẽ này diễn tả cảnh con người nắm tay nhau nhảy múa cũng như những loại thú nay đã tuyệt chủng đã tạo chú ý rất rất mang đến dư luận. Ngắm ngắm luôn nhiều hình vẽ ấy trên đá tiếp tục rất thú vị, nhưng nếu như đó hóa ra lại chính là trò bịp, mọi người sẽ chưa còn nhìn thấy ly kỳ gì nữa, khi suy nghĩ rằng các người sẽ tạo nên mấy cái hình đó chỉ khi là nhiều kẻ như cả nhà.
Đưa ra hai kịch bản tại, ngôi nhà tâm lý học Ellen Winner, trong bài luận Changed by art (Bị nghệ thuật và thẩm mỹ làm thay đổi) tại tạp chí Aeon, đề ra thông tin cơ bạn dạng về niềm đam mê thẩm mỹ của chúng ta: Tại sao ta lại bị lôi cuốn trong nhiều tác phẩm nghệ thuật? Vì vẻ đẹp của chúng, hẳn là như thế, nhưng đó không phải là bao gồm, như đã thấy qua các kịch bản về tư duy nêu tại.
Là một nhà tâm trạng học xuất hiện niềm đam mê và sự am hiểu thẩm mỹ, Winner đã truyền tải các phân tích hợp lý đầy thú vị: “Tôi cho rằng cả nhà bị sức hút vào nhiều tác phẩm thẩm mỹ vì chúng kết nối mọi người khá trực tiếp cùng với tâm trí tưởng tượng của họa sỹ. Chúng ta tin rằng người nghệ sĩ sẽ gửi gắm ý nghĩa nào đó trong trong các gì bọn họ dẫn đến. Và vì thế, từng khi chúng ta xem thứ gì lúc này thẩm mỹ, chúng ta auto hướng đến vai trò và vai trò của chính nó”.
Trong trường hợp nhiều tác phẩm của Rembrandt, căn nhà tâm trạng học cho rằng mọi người tranh của ông sẽ cảm thấy giống như đang đọc thông điệp mà họa sỹ thiên tài từ thời xa xưa này gửi đến mình.
Những nét cọ gợi mở cánh tay họa sĩ sẽ hoạt động như thế nào cũng như giải pháp cánh tay ông vận động cho thấy tâm trạng của ông khi đang được tạo nên những hình ảnh đó.
Các bức tự họa của Rembrandt tạo nên một trạng thái tự xét và việc họa sĩ đã nhìn thấy mình phát triển như thế nào qua năm tháng.
Với những hình vẽ trên đá sống Amazon, ta cũng xuất hiện nhiều phản ứng tương tự. Chúng ta cố gắng hình dung nhiều họa sĩ thời tiền sử nghĩ về gì, cảm nhận gì và có ý gì khi vẽ.
Vấn đề của tranh giả
Năm 1994, một ngôi nhà sưu tập giàu có ẩn danh đã tạo nên nơi tranh Knoedler độ tin cậy sống New York ít nhất 40 bức của các họa sĩ khét tiếng nhất thế kỷ 20: Mark Rothko, Jackson Pollock, Robert Motherwell, Franz Kline, Clyfford Still cũng như các người khác.
Choáng ngợp trước các tác phẩm và việc nhà sưu tập nọ bảo rằng bà không tâm điểm mang đến tiền mà chỉ muốn bán số tranh đó đi, nơi tranh Knoedler sẽ mua tất cả cùng với chỉ vài triệu USD, đến dù thiếu những hợp đồng vào hồ nước sơ tranh. Knoedler kế tiếp sẽ bán đấu giá chỉ số tranh này và thu về 70 triệu USD.
Nhưng trong khi một số trong những nhân viên nghệ thuật đánh giá rằng những tác phẩm này trông xuất hiện vẻ vô cùng thật, nhiều người khác thì chưa suy nghĩ vậy. Từng chút sự thật dần lộ ra, khi một số trong những chuyên gia nhận thấy vài chất màu thời sau lại xuất hiện trên một số bức tranh rất lâu rồi.
Cuối cùng, người sẽ bán số tranh kia mang lại Knoedler khi là Glafira Rosales, vào năm 2013 đã tự thú trước tòa rằng những bức tranh này do một họa sỹ Trung Quốc thương hiệu là Pei-Shen Quian sống TP New York, vẽ ra rồi làm cũ bằng nước trà và máy hút bụi, bán với giá chỉ 9.000 USD/bức…
Câu hỏi là nếu ban đầu các quý khách số tranh nọ cảm nhận những bức tranh kia khi là đẹp mê hồn thì sao lại bắt buộc phải nhằm tâm cho việc chúng là đồ giả chứ? Một lý do hiển nhiên khi là việc bức tranh mất đi giá trị: Thứ từng xuất hiện giá chỉ triệu đô chẳng còn đáng giá chỉ gì khi bị phát hiện thấy khi là giả.
Một khả năng khác, đi theo Winner, là bức tranh không còn được gọi là xinh khi người ta nhìn thấy màu tiêu cực của sự gian lận và vô đạo đức tràn lấp hết vẻ đẹp mỹ thuật của bức tranh.
Nó ngược cùng với tình huống làm sang mà căn nhà văn Arthur Koestler mỗi nghiên cứu vào năm 1964, về cách mà một người hành khách của ông, sau khi biết rằng mình đang được có một bức vẽ xịn chứ không phải chính là bản in vô số, đã treo bức tranh lên tường nhà ở địa điểm dễ khiến lưu ý nhất như thế nào, mang lại dù bức tranh về mặt vật lý chẳng xuất hiện gì phát triển cả.
Nhưng chúng ta cũng chưa ưa thích đụng phải tranh giả tại tường bảo tàng, thứ ta chẳng nắm giữ và khẳng định điều này cũng chẳng chi tiết gì cho chuyện làm sang. Vậy tại sao cả nhà chưa ưa thích tranh giả?
“Nếu các tác phẩm nghệ thuật và thẩm mỹ thực sự có mối liên lạc mật thiết cùng với những gì chúng ta hình dung khi là cái tâm trí đã thực sự dẫn đến chúng, vậy việc xào nấu hoặc làm giả các bức tranh, dù tiện nghi có cao mang lại thế nào, cũng không có tuyệt vời mạnh với mọi người như tranh thật. Các phiên bản tranh chép do người khác, chứ không cần Rembrandt thực hành, không đến chúng ta cảm thấy rằng chúng ta đang được contact trực tiếp cùng với tâm trí của Rembrandt”, Winner nghiên cứu.
Một thí nghiệm trạng thái
Ellen Winner mỗi thực hiện một thí nghiệm: Một bức tranh đc chép lại hai bạn dạng, một phiên bản do chính họa sỹ – người sáng tác bức tranh đưa đến, một bản do trợ lý của họa sỹ tạo ra, họa sỹ chỉ cam kết tên lên.
Những người tham gia thí nghiệm đc đến xem hai bạn dạng tranh chép và được nói rõ đâu là bạn dạng do họa sỹ triển khai và đâu là bạn dạng do trợ lý thực hành. Họ đã được thuyết phục rằng việc xuất hiện những trợ lý khiến ra tác phẩm mang đến họa sỹ khét tiếng khi là vô cùng thông thường trong thế giới nghệ thuật và thẩm mỹ cũng như đc nhu cầu xem xét đạo đức của người xào luộc nhằm đáp ứng rằng người du nhập không kiểm tra thấp về đạo đức của việc coppy.
Bằng cách này thí nghiệm đáp ứng rằng cả hai bức tranh chép xuất hiện chất lượng ngang nhau cả về giá trị cũng như đạo đức. Kết quả, “nhiều người tham gia thí nghiệm sẽ kiểm tra phiên bản chép của họa sĩ sáng tạo nên rộng, nguyên bản hơn cũng như ấn tượng hơn so cùng với bạn dạng chép của trợ lý”, Winner kể.
Cả hai bức đều khi là phiên bản sao, vậy dựa trên cơ sở nào bản sao hoàn chỉnh của trợ lý vẫn xấu hơn phiên bản sao hoàn thiện của họa sĩ? Lời giải thích của ngôi nhà trạng thái học là thành viên trực tiếp tin rằng – đến dù khá vô lý – họa sỹ đã “nhuộm” tác phẩm bằng “bản sắc” của gia đình bạn vào thời điểm sáng tác, ngay cả trên bạn dạng chép lại, và bản sắc này không có tại bạn dạng chép của trợ lý.
Nhà trạng thái học Paul Bloom sẽ từng viết về loại lòng tin vô căn này trong mối quan hệ cùng với cái mà ông mệnh danh bản chất luận, một lý thuyết giải thích sự ưu tiên của cả nhà cùng với các mục tiêu xuất hiện lịch sử vẻ vang đặc biệt.
Niềm tin rằng một trong những vật thể có bản sắc nội tại giải thích đến sự ưu tiên của chúng ta đối với những vật thể xuất hiện chất lượng tình cảm: Nếu tôi mất nhẫn cưới của bạn, tôi sẽ không hoàn toàn yên tâm với việc thay như thế bằng một chiếc y chang vậy; nếu một đứa trẻ mất con gấu bông cũ rách, nó tiếp tục chẳng nhìn thấy nguôi ngoai khi đc tặng một con gấu bông còn mới.
“Trong tình huống một tác phẩm thẩm mỹ và nghệ thuật, tinh thần vào bản sắc của họa sỹ khi là thứ mang đến chúng ta cảm giác chúng ta đang liên kết cùng với tâm trí của họa sĩ”, Winner luận giải.
Nhà có khoa học cũng bình luận: “Sự tôn sùng của chúng ta dành mang đến các nguyên phiên bản sẽ tạo ra một dạng cực đoan đầy ngớ ngẩn trong cơn cuồng còn mới đây dành đến NFT, khi những ngôi nhà sưu tập cũng như các ngôi nhà giao dịch chi hàng đống tiền mang lại việc nắm giữ đặc quyền một tác phẩm nghệ thuật và thẩm mỹ số mà bất kể ai cũng xuất hiện thể tải về free”.
Có thể bạn quan tâm: » “Cái khoá” của Jean-Honoré Fragonard: Sự uyển chuyển, kịch tính và sặc sỡ của trào lưu khoái lạc
Tập tin kỹ thuật số thì không xuất hiện bản gốc nên các họa sĩ giờ có thể xác nhận bất kể tập tin nào là bảo sao gốc duy nhất và kiếm bộn tiền. Liệu lúc này một thú chơi chóng tàn kể cả một biện pháp còn mới để tạo ra cảm giác có kết nối với tâm trí của nghệ sĩ digital? Giáo sư Elle Winner lời bình luận rằng: “Thời gian tiếp tục trả lời”.
Theo Mai Mai Hương / Tuổi trẻ vào cuối tuần
–
TẠP CHÍ LION DECOR
Có thể bạn quan tâm: » Tạ Huy Long và giá trị mỹ thuật truyền thống trong dòng chảy đương đại
Xem thêm tại Youtube THỢ SĂN QUỶ CƯA | CHAINSAW MAN | CHAPTER 1 – 97 | TÓM TẮT TRUYỆN TRANH | REVIEW MANGA
Manga : Chainsaw Man
➤ Tags : #chainsawman #reviewmanga #anime #chainsawmanmanga
➤ Title : THỢ SĂN QUỶ CƯA | CHAINSAW MAN | CHAPTER 1 – 97 | TÓM TẮT TRUYỆN TRANH | REVIEW MÂNG
➤ Anime : CHAINSAW MAN
———————————————————————————–
●NOTE: ➤ No copyright infringement intended. Video will be removed if requested by the copyright owner. ( Không có ý xâm phạm bản quyền. Video sẽ được gỡ bỏ nếu được yêu cầu của chủ sở hữu quyền tác giả. )
➤ For any copyright issues please email us at huonghoangreview14102003@gmail.com ( Đối với bất kỳ vấn đề bản quyền xin vui lòng gửi email cho tôi tại huonghoangreview14102003@gmail.com )
▂ ▄ ▅ ▇ █ ♪♫♥ ♥♪♫ █ ▇ ▆ ▄ ▂
❤️Like và sub để mik có thêm động lực❤️