23 Tháng mười, 2022
Từ áp lực đến thần lực
Càng đầy đủ, yên ổn thì càng sinh ra nhiều thế hệ bạc nhược, nó đang được ra mắt rất rất mạnh! Còn ngược lại, càng cùng cực, đau khổ tột cùng, lúc này cơ hội nhiều vĩ nhân có!
Có thể bạn quan tâm: » Vượt qua nỗi sợ hãi để sống hạnh phúc và bình an
Hồi năm kia, khi đang ngồi nghĩ về vu vơ về bộ sách đầu tay, dù thời gian đó cũng không xuất hiện cái sườn outline bài viết cụ thể nào, nhưng tự nhiên đầu tôi hiện nay ra một chiếc tựa sách, nghe đặc biệt lạ đời: ‘Đời là bể sướng !’ Nó khi là mệnh đề ngược lại với ‘đời khi là bể khổ’, mà người đời hay than. Cũng không rõ trên sao đầu tôi lúc đấy lại nghĩ về ra mệnh đề như vậy. Tôi nhằm yên đấy, vì tôi luôn có tinh thần, tất cả thứ đều tiếp tục được kết nối lại vào một cơ hội cụ thể nên không có gì phải gấp cả. Cứ nhằm toàn bộ thứ tự nhiên và vào sáng nhất, thậm chí là chưa ra sách cũng chẳng sao. Đủ duyên thì viết, không thì thôi.
Chuyện khi là vài tháng gần đây, tiêu đề đó lại hiện lên vài đợt tiếp nhữa, vào lúc tôi chạy xe từ công ty du học về nhà, nhưng khác những lần trước là nó hiện tại ra có thêm 1 mệnh đề khác kèm theo… lúc này: ‘Khổ là phước lành buổi tối thượng!’. Mệnh đề nghe chói tai vl, vì cơ bản bên cạnh game đời, người ta còn đang được thi nhau ‘tu tập’ nhằm diệt khổ, thoát khổ, thoát khỏi luân hồi hay thoát khỏi nhị-nguyên… vậy mà đầu tôi lại ra một mệnh đề hoàn tất ngược lại. Hai mệnh đề tại nó mang lại với tôi đặc biệt tự nhiên, rõ đặc biệt một năm nay, tôi đặt sống lưng xuống là ngủ ngay.
Bước ra game đời thì tôi thấy cũng không có nhiều xung đột hoặc bất mãn gì với thực trạng nữa. Nói chuẩn nhất, tôi thấy tất cả thứ vào thực tại đang được diễn ra rất lý tưởng cũng như hoàn chỉnh, hay là ‘khổ’. Đời khi là bể sướng, khi là vì vào tâm tôi, cái ‘khổ’ nó không hiện diện nhiều nữa.
Lâu lâu, tôi tua lại các nỗi khổ niềm đau trong quá khứ, tôi nhìn thấy mắc cười, sao thời điểm đó mình tự khiến khổ mình như thế nhỉ. Nhưng phần nhiều khi là tôi biết ơn các cái khổ đấy và cả nhiều ai đã làm tôi khổ sở, vì nó đã trợ giúp tôi tiến bước rất rất nhiều trên hành trình hiểu về chính mình hơn, vững chãi rộng, kiên nhẫn hơn, và nhàn rỗi hơn.
Càng khổ thì càng level up. Càng khổ thì người ta càng dễ tìm đến chính mình. Càng khổ thì người ta còn mới chịu buông cái tâm tạo tác và buông cái ý niệm – bắt toàn bộ thứ theo ý mình…
Càng khổ thì người ta còn mới ngộ đc, dải ngân hà vẫn ra mắt, ngày mai tất cả thứ nhưng vẫn ổn, dù không có ta sống đó nữa. Càng khổ thì người ta còn mới ngay hơn với vị ‘Thần’ bên vào mình rộng. Và càng khổ thì bạn dạng ngã này còn mới thực sự bất lực, mới mẻ chịu đầu hàng, và đồng ý cúi đầu trước sự việc vận hành hoàn chỉnh của thiên hà. Chẳng ai kiểm soát đc gì cả, ta chỉ thấy cũng như học rồi bước ra khỏi game đời này mà thôi.
Nói khổ là phước lành hay quà tặng thì các người chẳng thèm nhận. Nhưng nếu bằng hữu bình tâm ngẫm lại nhiều đau khổ mà bạn bè đã trải qua vào quá khứ, có đúng phải, sau mỗi nỗi khổ niềm đau nào, nó trực tiếp trợ giúp bạn bè tỉnh táo lên, sáng mắt ra một tý, đồng thời cũng có vài phẩm chất mới mẻ đc kích hoạt hay không?!
Anh em cứ đánh dấu, chẳng ai đi kiếm Sen ở nơi không xuất hiện Bùn cả, vì sen chỉ nở từ bùn ra mà thôi. Tương tự giống như đồng đội đi tìm kiếm ‘sung túc’ sống nơi chưa xuất hiện ‘âu sầu’ vậy… đó là vô minh. Vì chính ngay khổ cực đấy khi là lối đi mang lại sum vầy đích thực của đồng đội. Nên đừng sợ khổ, đừng né khổ. Hãy đón nhận tất cả những gì thiên hà gửi đến nhằm thử thách đồng đội, sống trong nó và chuyển hóa nó, chứ đừng tìm cách thoát khỏi nó.
Càng hiểu lẽ đời, hành động nhuần nhuyễn và dung hòa đc cùng với cả khổ đau và hạnh phúc mà game đời mang đến mang đến đồng đội, thì đấy đặt tên hiểu Đạo. Còn anh em nào tự nhận mình đã hiểu ‘Đạo’, nhưng bước đi game đời, vẫn lo sợ, vẫn tiêu cực, nhưng vẫn tâm phân biệt, vẫn phóng dật tổng hợp thì đó chỉ là cái đạo vào tưởng tượng mà thôi… hay chỉ mới mẻ sờ tới lớp vỏ.
Nên nói, đời là bể khổ cũng chuẩn, mà nói đời khi là bể sướng cũng chuẩn trực tiếp… Vì khổ cũng là một sướng! Cái khổ đó tiếp tục dẫn đồng đội mang đến cái sướng bất diệt, cái an lạc chưa còn phụ ở trong trong mọi người biến số nào khác nữa, hoàn tất tự tại vào game đời.
Nói cho đây, khiến tôi nhớ một câu của văn hào Nga, Dostoievsky, ông bảo rằng: “điều được chú trọng nhất của đời người, mà chưa ai được phép lấy đi, chính là sự âu sầu. Khổ nạn khi là món quà nhân sinh mà thượng đế ưu tiên giành mang lại nhân loại.” Bởi vì, nếu nhân sự sống trong một thị trường tươi đẹp không còn khổ, chưa còn căng thẳng, thì tự nhiên sẽ đổ đốn ngay.
Tại sao thị trường càng ích lợi thì phẩm chất nhân sự càng dễ đi xuống?
Xin trích lại kết quả một thí nghiệm của bác John Calhoun, vào năm 1962, ông muốn tìm tòi xem, nếu cho một sinh vật ở vào một môi trường rất rất tổng hợp và thuận lợi, cụ thể khi là không cần phải lo về vấn đề sinh tồn nữa, tối ngủ, sáng dậy xuất hiện thực phẩm, trò chơi không bị gò bó… đại loại thế… thì sau một cơ hội thì điều gì tiếp tục phát sinh?
Chi tiết nguyên thí nghiệm thì đặc biệt dài, bằng hữu google thêm, nhưng xuất hiện thể tóm lược giống như sau: Ổng thí nghiệm trên chuột, thời gian đầu thì đám chuột cứ ăn rồi đẻ, hết đẻ rồi ăn, nói cộng đồng một tổ ấm vô cùng chủ quyền cũng như an lạc như thiên con đường. Dân số chuột cứ sinh sôi, thực phẩm và tất cả thứ chất lượng đc được mang lại tổng hợp. Tưởng chừng tất cả thứ đang được diễn ra tốt đẹp, thì mang lại ngày thứ 300, số lượng chuột không nghỉ chững lại và xuất hiện vài tình thế mới tiến hành xảy ra:
- Xuất hiện nay bạo lực giữa nhiều con chuột với nhau… (nhàn vi cư bất thiện là thế)
- Bạo lực leo thang… xuất hiện những nhóm chuột ‘đại ka’… rồi nhóm chuột tự kỷ… xã hội chuột lúc đấy bắt đầu phân cấp cho cụ thể.
- Ăn no, ngủ khỏe thời gian quá lâu, sinh ra lười, chỉ lo chăm sóc khung người, ăn cũng như ngủ… lười cho mức chưa muốn đẻ nữa… thậm chí đẻ con ra cũng không chăm con trực tiếp, nên số lượng con sinh ra chết khá những.
Dù vào thí nghiệm, ông John đã thiết kế một ngôi nhà sống tuyệt vời tổng hợp cho 3,000 con, nhưng cứ cho khoảng 2,000 là nó giảm xuống. Cái ghê của thí nghiệm này là sống cuối thí nghiệm… có chuột đều chết hết. Một là do chết già, hai khi là do bị cắn chết, mật độ chết cùng với sinh không cân xứng, chết gọn rộng sinh, nên cứ chết dần dần đến số 0. Nghe ớn không hả nhiều bằng hữu thiện lành.
Tuy thí nghiệm này chỉ còn mới dừng ở chuột, một sinh vật cảnh với nhóm kiến thức khá sơ khai, nhưng nếu như đổi lại khi là con người chúng ta thì sao?
Anh em tua lại lịch sử sẽ nhìn thấy, ít khi nào mọi người đc ở trong hòa bình được thời điểm lâu. Cứ yên dịp khi là lại có chiến tranh, tất nhiên chiến tranh sống những hình thái khác nhau. Rất những triều đại tưởng chừng chưa biết bao giờ sụp đổ thì cũng chưa còn nữa.
Chúng ta thì chưa như chuột, vì mọi người là sinh thái được Tạo hóa ưu tiên rộng những, nên game dành cho chúng ta cũng phức tạp và sang trọng gấp triệu lần so cùng với cái game của chuột sống trên. Tuy nhiên cốt lõi vẫn tương tự… mọi người sẽ luôn đối đấu với nhau đến chết!
Nên chưa bao giờ có chuyện trong game đời tương đối này, mọi người cùng dắt tay nhau đi mang đến một như thế giới bình yên hoàn tất cả. Chỉ xuất hiện 1 thứ trợ giúp bạn bè an yên thôi, lúc này đồng ý! Chấp nhận, không cần là buông xuôi, mà là biết luật chơi, hiểu thâm thúy quy luật hoạt động…
Cứ từng lần stress, khổ, hoặc thuyệt vọng, bằng hữu cứ tự nhắc mình, có lẽ mình đang suy suy nghĩ và hành động nào đấy sai sai hoặc trái ngược lại với quy luật vận hành chung. Từ đó, thay đổi nhận thức và hành vi, đó là giải pháp nhằm đồng đội làm nhà game đời.
Một game đời không căng thẳng, chưa khổ thì bạn bè chẳng học được gì cả, nhiều phẩm chất ‘thần lực’ trong đồng đội cũng chẳng khoảnh khắc nào chạm đến đc.
Càng trọn vẹn, thanh bình thì càng sinh ra nhiều như thế hệ bạc nhược, nó đang được diễn ra rất rất mạnh! Còn ngược lại, càng cùng cực, đau khổ tột cùng, đây là dịp những vĩ nhân có!
Có thể bạn quan tâm: » Tại sao chúng ta hay cảm thấy chán nản trong cuộc sống?
Để giảng dạy 1 con vật, thì người huấn luyện phải mang lại nó đói đói, nó làm được thì thưởng đồ ăn. Đó khi là giải pháp con vật trở nên ngoan hiền cũng như thiện lành.
Còn để giáo huấn nhân sự thì tạo nên hóa phải đến cả nhà khổ khổ, làm được thì mang lại sướng tý rồi lại đến khổ tiếp! Đó là chế độ.
Quy cộng đồng lại, càng căng thẳng, thì đồng đội phải càng trụ lại, vì ngay chính địa điểm thống khổ đấy, anh em tiếp tục tìm thấy lối ra. Không cần phát triển ai cả, thế giới này đã hoàn hảo rồi. Khi nhận ra được những điều đó, ở đc với nó thì anh em đã chạm đến được ‘Thần lực’ đã có sẵn mặt trong mình.
Có thể bạn quan tâm: » Có tài nhưng sao lận đận?
Xem thêm:
- Những stress của nam nhi
- Cái biện pháp mà hành khách đang được sống “nó xuất hiện đáng chưa”?
- Chạy chốn khổ đau hay quyết định một biện pháp khác?
Xem có thêm tại Youtube Học cách Bình Thản trước áp lực của cuộc sống (Rất Hay) – Thầy Thích Pháp Hòa
Đại chúng nhớ ấn vào nút “” Đăng ký ” hoặc “‘Subscribe”” để theo dõi thêm những video mới nhất của kênh.
Tu Viện Trúc Lâm
11328 – 97 Street
Edmonton, AB, T5G 1X4
Canada
Phone (780) 471-1093
Fax (780) 471-5394
Email: tvtruclam97@gmail.com
Thầy Trụ Trì Thích Pháp Hòa sinh năm 1974 tại Cần Thơ, Việt Nam.
Định cư tại Canada năm 12 tuổi, xuất gia năm 15 tuổi.
Thọ Tỳ-kheo tại Pháp Quốc năm 20 tuổi.
Thầy tiếp nhận trách vụ trụ trì TV. Trúc Lâm năm 2006 và TV. Tây Thiên 2007.
Tu Viện Trúc Lâm là cơ sở đầu tiên của Viện Phật Học được thành lập tại thành phố Edmonton vào tháng 6 năm 1989. Sinh hoạt của Tu Viện hầu hết là các chương trình tu học theo truyền thống Phật Giáo Việt Nam. Vì cơ sở này là văn phòng chính của viện nên một số sinh hoạt khác của các ban ngành như văn hóa, giáo dục, xã hội, gia đình Phật tử… cũng tạm dùng cơ sở này. Cơ sở Tu Viện Trúc Lâm lúc mới khai sinh tọa lạc tại 10604-108 Street, là một tòa nhà 3 tầng, 9 phòng do viện mua vào tháng 6 năm 1989. Sau đó vì nhu cầu phát triển viện đã bán cơ sở này và mua lại một cơ sở khác tọa lạc tại 10155-89 Street vào năm 1992, cơ sở đó là một ngôi nhà thờ cũ rộng gần 3,500 sqft.
Năm 1996 Viện quyết định mua một sở đất hơn nữa mẫu Anh (Acre) nằm trong khu trung tâm của thành phố Edmonton để xây dựng Tu Viện Trúc Lâm ngày nay. Công trình xây cất đã hoàn tất và đi vào hoạt động kể từ đầu tháng 6 năm 1997. Cơ sở này tọa lạc tại 11328-97 Street, là một toà nhà có 2 tầng rộng 12,400 sqf.
#vandapthichphaphoa #vandap #thichphaphoa #truclam
Bạn đang xem: » Từ áp lực đến thần lực