8 Tháng Một, 2023
Sự khổ và thế giới của tư tưởng
“Tin vào việc suy nghĩ và chủ động này của mình, là duyên do của khổ. Kết quả của niềm tin trên, chính là khổ. Khi thấy được, cả niềm tin này cũng không phải của mình, thì đó là con đường. Kết quả của việc thấy trực diện không nghĩ suy, chính là sự kết thúc của khổ.”
Có thể bạn quan tâm: » Chỉ có thiện ác trong tâm ta
Tôi nói vui, chứ có nhiều cách để bạn thân diễn giải về 4 sự thực hay tứ diệu đế, nhưng mà cốt yếu hàng đầu mà lại vây cánh cần thấy ra, là có sự khổ đang diễn ra nhưng không tồn tại cái tôi nào đang khổ hay nhiều người đang khổ ở đây cả.
Cái bận rộn kẹt sâu hàng đầu của dân chúng đi tìm sự thật, đó là cái ảo giác, rằng có một thế giới đang tu, như ‘tôi đang tu’, ‘tôi đang thực hành bát chánh đạo’, hay ‘tôi đang chánh niệm’…
Tin rằng có cái tôi đang trên con đường diệt khổ thì nó lại chính là khổ trong khổ, hay ảo giác trong ảo giác. Rồi anh em sẽ tiếp tục tu từ đời này sang đời khác lại.
Đó là vì sao 2 bài Pháp trước tiên của Thái Tử Tất Đạt Đa, là chuyển pháp luân (gồm Tứ diệu đế, lý duyên sinh) rồi sau đó Thái Tử phải giảng ngay kinh Vô Ngã Tướng. Vì nó là một combo tất yêu tách rời.
Bởi bởi vì hồ hết chúng ta sau này đọc Tứ Diệu Đế (hay 4 sự thực tối thượng), chúng ta rất dễ có ảo giác rằng chúng ta đang thực hành 4 sự thật đó. Và cũng rất khó là người giảng 4 sự thực cho lũ, cũng chưa thấy được 4 sự thật.
Anh em nào thấy rối thì không nên đọc tiếp.
Vì hồ hết chúng ta luôn đang sống trong con người của tứ tưởng (nghĩ suy). Rồi tư tưởng điều chỉnh tư tưởng, tứ tưởng tự mâu thuẫn rồi lại tự giải quyết. Nó sẽ luôn luân hồi bất tận trong dân chúng tư tưởng đó.
Tôi là nguồn, tôi là cả ngoài hành tinh, chúng ta là một, tôi là vong hồn bất diệt, nó vẫn nằm trong mọi người của bốn tưởng đó. Anh em nào đang sử dụng niềm tin này để quan sát thì canh chừng đang từ vấp ngã A sang cái ngã B. Tin rằng tôi là vong hồn không sinh không diệt, sống sót vĩnh hằng, cũng là một tà kiến rất béo và khó gỡ.
Kể cả viết ra như thế này, nó vẫn trong phạm vi của trái đất tứ tưởng, và nó vẫn bị chi phối bởi vì các quy khí cụ như vô thường. Còn sống thoát hẳn khỏi cái bốn tưởng đó thì sự thực là không còn gì để viết nữa. Chính xác là không có gì đáng để nói.
Trạng thái không bốn tưởng hay trạng thái không nghĩ suy, đó là khoảnh khắc có sự diệt khổ đang diễn ra.
Khi đồng đội nhảy múa, thì không tồn tại nhiều người đang nghĩ suy cả, non-thinking, trong lúc nhảy đó, chỉ có sự khiêu vũ múa đang diễn ra, nên tập thể thiết yếu khổ được.
Khi phe cánh chơi bóng rổ, khoảnh khắc tập kết vào thực tại, không có dĩ vãng hay tương lai nào đang diễn ra trong đầu bầy được… chỉ có trái banh và dòng chảy không suy nghĩ.
Nếu ném banh vào rổ, vây cánh có suy nghĩ được hôm qua mình ăn gì hay hôm trước người nào làm mình khổ hay không? Hay phải tính lực bao nhiêu, góc bao nhiêu, để ném trúng rổ, nó diễn ra rất effortless, không cần cố gắng.
Khi bè phái đang ngồi trên tàu lượn cao tốc, lúc xuống dốc, lũ cũng chẳng thể nghĩ suy gì ngoài khác được, ngoài việc quan sát khái quát vào cái cú đổ dốc đó, khoảnh khoắc đó bè cánh không khổ được. Nhưng khi xuống tàu, nghĩ suy quay về, nhớ chuyện A, chuyện B, rồi người quen biết kéo dài khổ lại.
Anh em theo Đạo gì, tu pháp môn gì, thiền gì, không thực thụ cấp thiết. Cái căn bản số 1 là khi đi trên con đường đó, lũ phải bắt đầu buông lỏng hơn.
Có thể bạn quan tâm: » Ngày 29: Tâm lý sợ hãi và cách vượt qua nỗi sợ tâm lý
Vì khi tập thể buông lỏng được, thì không tồn tại ai phải khổ ở đây cả.
Và ngay cả sự thận trọng, khi buông lỏng, thì cũng không có nhiều người đang đòi hỏi hay tìm kiếm sự cẩn trọng ở đây cả.
Bình an, buồn bã, diệt khổ, nó là của quả đât tư tưởng.
Có thể bạn quan tâm: » Mình là ai? Mình thực sự muốn gì?
Và cả cái kết luận trên, cũng là nhà cửa của tư tưởng viết ra…
- Vì sao phiên bản chất toàn cầu là “vong ân”?
Xem thêm tại Youtube Những Người Khổ Sở Trong Tâm Tưởng – Tri kỷ cảm xúc Web5ngay
Tham gia làm hội viên của kênh này để được hưởng đặc quyền:
– Đăng ký theo dõi kênh:
– Radio chính thức của web5ngay:
#web5ngay