9 Tháng mười một, 2022
Hết khát khao thì hết bất hạnh
Bản chất của sự khát khao, quy chung lại, chỉ là để thỏa mãn về mặt giác quan và cảm xúc của con người.
Bọn Táo vừa cho ra mắt iPhone 14, làm event cực hoành tráng, vậy mà bọn Tây bương bên đây chả ai thèm quan tâm, cả dân nhập cư cũng không quan tâm. Thế mà ở xứ mình, hãng Táo ra cái gì thì anh em đăng tút ầm ầm, ngồi thức khuya xem năm nay ra mẫu nào, dự đoán rồi phân tích loạn cả lên. Thế mới ngược đời, chả lẽ tụi Mẽo đang lạc hậu!?
Cái lý do duy nhất mà làm cho dân bên đây không khao khát cái ip14, là vì một ông bảo vệ hay một anh bán thức ăn nhanh với mức lương cơ bản thôi… thế mà ngay buổi chiều tan ca, đều có thể tấp ngang bất kỳ cửa hàng điện thoại nào, ký tên cái rẹt, trong vòng 5 phút là có ngay cái iPhone 14 mới tinh. Mỗi tháng chỉ cần góp từ 70-100 mỹ kim là xong.
Có thể bạn quan tâm: » Tài năng không cần phô trương hết, hãy giữ sự sâu sắc cho mình
Nên người ta chỉ khao khát cái thứ mà không phải ai cũng có, chứ cái mà ai cũng dễ có được thì chẳng ai khao khát làm gì. Đó là cốt lõi đó anh em!
Hồi trước ở VN, đi xem phim Transformer, rồi thấy chiếc Bumblebee (Camero) màu Vàng, tôi ghiền lắm, nói với vợ, nếu qua Mỹ thì anh sẽ quất ngay 1 chiếc chạy cho ngầu. Đến lúc qua đây, thấy Camero chạy đầy đường… mà toàn dân trẻ trâu chạy không, nên làm tôi mất hứng vô cùng. Thế là bỏ khao khát mua camero, chuyển qua khao khát Merc S500 seri hay BMW M4 gì đấy…
Chưa kịp khao khát được một tuần, thì có một hôm đi sửa quần áo, gặp Chị N*, sau này là thợ ruột sửa đồ của tôi bên đây… Nhìn ra trước cửa, thấy bà Chị đậu luôn chiếc Merc S550, dòng này ở VN phải tầm Chủ tịch mới chạy. Hỏi ra là xe chồng chị, ổng chuyên tân trang xe và bán lại, xe cỡ nào cũng có… Từ chỗ tiệm chị mà đi thêm 5 phút nữa là ra đến cái chợ Việt to nhất nhì bên đây, thấy Merc và BMW đậu đầy. Thế là khát khao tập 2 của tôi cũng tan tành.
Chỉ riêng chuyện mua xe gì, anh em đã thấy tôi tham đắm như thế nào, đi từ khát khao này đến khát khao khác, nâng cấp từ từ, mãi chẳng có điểm dừng… vì sự thật, sẽ luôn có một điểm cao hơn để anh em vươn đến.
Nên đôi lúc, người ta khát khao mua một món gì đó, không đơn thuần vì chức năng đâu… mà vì cái cảm giác được công nhận, được tôn trọng… được thõa cái khát khao của cái bản ngã này. Nên tôi mới nói vui với vợ hôm qua, đôi lúc, cố gắng mua ip14 để thấy mình ‘không nghèo’… vì chúng ta rất sợ cảm giác bị người khác coi thường.
Đó là bản chất thứ nhất của khát khao. Còn bản chất thứ 2, đó là người ta khát khao, bởi vì cái đó nó mới, nó lạ, đối với các giác quan của người ta.
Kể đâu xa, hồi trước tôi quyết tâm đi Mỹ cho bằng được, khao khát chinh phục giấc mơ Mỹ bởi vì nó lạ, nó mới, nó hấp dẫn đối với tôi… mấy chục năm ở VN thấy cũng chán chán rồi nên tôi mới thèm America chứ… Nhưng sau 4-5 năm bên đây thì thấm đòn rồi, giấc mơ Mỹ thì đã mơ xong rồi… chỉ là bao giờ thì tôi chịu tỉnh dậy thôi.
Nói chung ở đời, người ta khao khát cái gì đó, không hẳn cái đó nó hay, nó tốt,… mà chỉ đơn giản là nó lạ thôi, nó kích thích được những giác quan của người đó… nên thấy phê hơn.
Cả 2 bản chất trên của sự khát khao, quy chung lại, chỉ là để thỏa mãn về mặt giác quan và cảm xúc của người đó… Nói chuyên môn hơn, là nhân sinh chúng ta đều tham đắm và ngụp lặn trong 6 căn và 6 trần (cảnh).
Khi cảnh trần tương tác với căn, là tai nghe âm thanh hay, mắt thấy hình ảnh đẹp, lưỡi ăn đồ ăn ngon, mũi thích ngửi hương thơm, cơ thể khoái những xúc chạm êm ái…, và đầu tưởng tượng đến những viễn cảnh đẹp.
Đường đến địa ngục cũng từ 6 căn trần đó mà ra… mà đường đến thiên đường cũng từ 6 căn trần đó luôn. Nên tất cả nỗi khổ của chúng ta trên cõi đời này, chỉ rơi vào đúng 2 trường hợp đó thôi.
Một, cái mình khao khát thì lại không có được, hoặc cái mình thích mà nó cứ ở xa. Hai, cái mình không khao khát thì cứ xuất hiện ngay mặt, hoặc cái mình ghét mà nó cứ ở kề bên. Không né được cái mình ghét thì tất nhiên nó khổ, còn phải rời xa cái mình thích thì tất nhiên phải khổ rồi.
Mà đã sinh ra ở cõi đời này, mang thân người này, kèm thêm những tập khí từ những đời sống trước, thì tất nhiên phải có thích, có ghét cái gì đó thôi. Nhưng game đời cơ bản là bất như ý, nên sự hiện hữu trên cái thân này đã là một cái khổ rồi. Tôi nói thế, lại có vài anh em hiểu lầm thì lấy dao cắt tay tự tử, để thoát khỏi sinh tử nữa… nhưng làm cách đó không thoát được đâu, anh em đừng uổng công làm chi.
Chỉ khi nào, anh em quan sát được sự sinh diệt của mọi khát khao bên trong mình, nó như những cơn sóng trào lên rồi tụt xuống thì anh em mới thoát được sự thúc dục của các giác quan mà thôi. Nói thì dễ, chứ nhớ ra để quan sát và sống được với cái thấy đó, không đơn giản đâu.
Như chuyện tôi mua xe, sự khát khao của tôi cứ chạy liên tục, hết chiếc này đến chiếc khác. Đến cả chạy Bentley mà tôi vẫn khổ và bất hạnh… vì lại vừa thấy thằng hàng xóm tậu chiếc Rolls Royce xong… nên thôi dẹp vụ xe luôn, bố mày đi xe đạp và kết hợp đi xe bus, bảo vệ môi trường… hehe…
Để hiểu về sự bất hạnh của chúng ta thì anh em chỉ cần hiểu được cơ chế của sự khát khao vận hành như thế nào thôi… rồi cũng từ cái thích và cái ghét đấy, sẽ dẫn chúng ta đến địa ngục hay thiên đàng.
Một ông đã có vợ, mà suốt ngày khao khát cô hàng xóm… nhưng mãi không được, thì mỗi ngày ông sống ở nhà ổng, cũng không khác gì địa ngục vậy.
Và sự bất hạnh của một ông độc thân, là suốt ngày khao khát được một gia đình như cái ông trên… nhưng tìm mãi không có ai để cưới.
Nói đến đây, làm tôi nhớ một câu rất kinh điển của Alan Watt:
Có thể bạn quan tâm: » ‘Dạ’ và ‘Đéo’
“Tìm cầu một trạng thái tích cực, thì nó sẽ là một trải nghiệm tiêu cực. Còn chấp nhận một trạng thái tiêu cực, thì nó sẽ là một trải nghiệm tích cực!”
Anh em phải ngẫm thật kỹ, mới thấy độ sâu của bác Watt. Khi chúng ta càng khao khát một điều gì đó, mà mãi không đạt được thì ắt phải có bất hạnh và khổ đau mà thôi. Nên hết khát khao thì hết bất hạnh, công thức quá easy. Còn nói cho đủ, khi chúng ta còn kẹt mãi trong 6 căn, 6 trần, 6 thức thì chúng ta mãi sống trong địa ngục do chính mình tạo ra.
Nhắc đến 6 6 6, lại liên đới đến con số Ma Quỷ của bên Thiên Chúa, 666 chính là biểu tượng của quỹ Sa Tăng. Anh em thấy ghê không.
Có thể bạn quan tâm: » Đừng coi thường những người sống ‘yên phận’
Khi anh em biết đủ nhiều, và hành đủ nhiều, thì tự anh em sẽ thấy, ngoài thái tử Tất Đạt Đa ra, thì còn rất nhiều con đường khác, để mắt anh em bớt bụi hơn, trái tim anh em rộng lớn hơn, cái tuệ anh em bao la hơn… và cuối cùng, là để cái tôi này, cái khát khao này của anh em nó nhỏ dần lại.
Càng tu thân, mà càng thấy dễ thương ra, càng thấy mình chẳng hơn gì một ngọn cỏ dại ven đường, thì phần nào anh em đang đi đúng hướng rồi đấy.
Tu thân, mà để hơn người ta, để thấy mình đặc biệt hơn, giỏi hơn, xịn hơn, thánh nhân hơn… thì nó cũng chỉ là một dạng khát khao hữu vi hữu ngã dưới một vỏ bọc mới mà thôi.
LION DECOR (theo tác giả: Nghệ).
Xem thêm tại Youtube PHÍA SAU MỘT CÔ GÁI – Soobin Hoàng Sơn ( OFFICIAL Lyric Video )
PHÍA SAU MỘT CÔ GÁI – Soobin Hoàng Sơn ( OFFICIAL Lyric Video )
Music Video: https://www.youtube.com/watch?v=vCIc1g_4JWM
Sáng tác: TIÊN COOKIE
Phối khí: Đoàn Minh Vũ
Mix&Master: XRecords
Video: FinnXIII
Sản phẩm âm nhạc và hình ảnh được sản xuất bởi 1989sProduction
#phiasaumotcogai #soobinhoangson #tiencookie #1989sProduction
More about TIEN COOKIE @
FACEBOOK: https://www.facebook.com/tiencookie26
INSTAGRAM: http://instagram.com/tiencookieofficial
YOUTUBE: https://www.youtube.com/c/tiencookieofficial
1989s PRODUCTION
Bạn đang xem: » Hết khát khao thì hết bất hạnh