12 Tháng mười một, 2022
Những tay dám bỏ học để đi làm đều có khả năng lãnh đạo vượt trội
Thực tế tiếp xúc với hàng vạn lượt tổ chức, những tay dám bỏ học để đi làm đều cho thấy anh tài chỉ huy vượt trội. Vấn đề này phải hơn chục năm quan sát tôi mới dám tin.
Em sẽ không được cấp bằng tốt nghiệp, thầy hiệu trưởng nói.
Vâng thầy cấp cho em cái vé xem phim thay cho cái bằng được không. Cái bằng không có ý nghĩa gì với công tác thì cầm làm gì, cái vé xem phim còn đem lại một sướng ngay ạ.
Có thể bạn quan tâm: » Đàn ông càng đẹp trai càng nghèo?
Tôi bị thầy mắng cho một trận, cơ mà vẫn thấy vui. Ý nghĩa với công tác thế hệ là quyết định.
Đó là đoạn tự truyện rất hấp dẫn của Soichiro Honda.
Thực tế tiếp xúc với hàng vạn lượt tổ chức, những tay dám bỏ học để đi làm đều cho thấy tính năng lãnh đạo vượt trội, (hẳn nhiên không tính bỏ học để đi chơi hay bỏ học vì lơi là). Điều này phải hơn chục năm quan sát tôi thế hệ dám tin.
Ngược lại, những mọi người theo cố để có cái bằng trong tay, như vẫn được đám đông dạy dỗ cầm cái bằng hoàn tất làm gì thì làm, thì hay tụt hậu, hay than van, chả làm được gì ra hồn, khó hòa nhập hay luôn dựa vào thiếu lạc quan (không tính con nhà được nâng đỡ, chỉ cần tấm bằng).
Trên bình diện xã hội, theo quy khí cụ Pareto đôi mươi/80, thì vẫn thấy 20% những thế giới có năng lực chế tạo ra 80% năng suất xã hội. 10% bản lĩnh họ quyết định hướng đi của các đơn vị. 5% xuất sắc, họ chỉ đạo con người này. Và 1% xuất chúng họ nắm giữ những gì có giá trị số 1.
Thường thì nhóm 80%, 90%, 95%, 99% sẽ luôn chiếm bầy đàn, rất ồn ào, và lắm thành kiến.
Ngược lại nhóm trăng tròn%, 10%, 5%, 1% họ nghĩ không giống nhau và họ dám hành động xây dựng ra giá trí.
Vậy nên những con người như Võ Trọng Nghĩa hay Đặng Lê Nguyên Vũ, nói cho cùng họ vẫn chưa hại ai, nhưng đã kiến tạo ra rất là nhiều giá trị tốt đẹp và dị hình cho cuộc đời. Thuế vẫn đóng, công ty phát triển.
Có thể bạn quan tâm: » Giống như Bill Gates và Warren Buffett – Ai cũng có thể thành công theo cách của riêng mình
Dường như nhóm đại chúng rất dễ hiểu nhau tập hợp đàm luận với nhau; thì nhóm 1, 5, 10, đôi mươi, họ ít luận bàn, khó thuyết phục, cơ mà cũng không đủ thời gian thuyết phục nhóm 80, 90, 95, 99. Tư duy của họ không dễ hiểu hay tiện lợi cho địa cầu khác lạ diễn tả. Họ có nhẽ cũng không muốn giảng giải kỹ, cả đời họ vẫn vậy. Tập trung nghĩ nổi trội, và cố gắng thực thi. Nghĩ 1, làm 9. Sao cứ đòi họ giảng giải làm gì.
Tất nhiên không phải lúc nào nhóm 1, 5, 10, 20, cũng đúng. Nhưng chả lẽ họ không được quyền sai. Họ cũng là người thôi. Miễn là không thiệt hại cho ai thì thôi. Để cho họ sống cuộc sống của họ thì xã hội vẫn hữu hiệu hơn là họ giống đám đông.
Live and let live. Mình sống để nhân dân khác lại sống. Thế giới rộng bự, không tất yêu ai phải cũng như mình, theo như mình, không cần phải dò la tiến công giá quá khe khắt trái đất đặc biệt nếu không thiệt hại trực tiếp gì, thì có lẽ sẽ thoải mái và hợp lý cho quần chúng.
Viết vui buổi sáng từ tầm nhìn tự nhận thức, tự giáo dục, không hề muốn bác bỏ hay phê phán ai. Chỉ là thấy như vậy.
–
Có thể bạn quan tâm: » Em còn lạc hậu, làm sao dạy con?
TẠP CHÍ LION DECOR