18 Tháng mười hai, 2022
Cuộc đời là tấm gương soi
Cuộc đời này chính là một ma trận nhân-duyên-quả vô cùng chằng chịt, thân thế giới này với người ta kia, giữa việc này với việc kia. Dòng chảy này nó chạy liên tiếp, không bao giờ dừng lại.
Có thể bạn quan tâm: » 3 phẩm chất năng lực quan trọng nhất của con người trong thế kỷ 21
Không phải thiên nhiên, nhưng đúng ngày, đúng tháng, nhưng mà bọn lại gặp cô A, anh B, ông C, ở ngay chỗ đấy đâu v.V… bởi luôn có một sự sắp đặt vừa đủ đúng theo trật tự trên.
Nói thế thì đồng chí có thể tự suy ra, ý trung nhân hay chồng mình, cũng là một phần của nhân quả, rồi tới con cái cũng vậy. Quay trái lại là Bố Mẹ và họ hàng của bạn bè cũng thế. Ngay cả quốc gia tập thể sống, môi trường số đông xuất hiện, chỗ bạn hữu học, bạn bè số đông từng gặp, nơi lũ làm, cái nghề người quen biết đang chọn, kẻ ghét, tổ ấm,… cũng đều nằm gói gọn trong cái ma trận nhân quả đấy. Mà cái ghê là, tác giả của ma trận này cũng chính là bè lũ.
Mà bạn thân biết vì sao, những quần chúng trên lại xuất hiện trong cuộc sống của số đông hay không? Chính là để đồng minh có thời cơ soi lại Tâm mình rõ hơn. Nhưng soi bằng cách nào?
Soi vào ngay chính những tình huống tương tác thân bạn hữu và chính loài người đó trong cuộc đời hằng ngày. Họ và sự việc đó, chính là những tấm gương soi để lũ nhìn rõ lại vai trung phong mình.
Bất kỳ ai hay sự việc nào nhưng mà làm trung ương cộng đồng chao đao, nghiêng ngả hay phóng dật… thì họ đều là ‘Thầy’ của người quen biết cả. Đúng sai thì chưa bàn tới, ai làm sai thì nhân quả sẽ lo tiếp… Nhưng điều bè cánh nên làm ngay trong khoảnh khắc đó, là tự hỏi lại mình, “tại sao trung ương mình lại sân hân hay phóng dật đến như vậy?”
Trên thực tế thì tôi đố đồng đội còn nhớ để mà hỏi lại mình câu đó… bởi vì khi trung khu đã phóng dật, dù là vai trung phong sân hận hay trung tâm tham, nôm na là sau khi lên ‘cơn’ rồi thì tới công chuyện thôi. Cái khí trong quả đât bọn lúc đấy sẽ thay đổi theo ngay, khí toán loạn thì năng lượng toán loàn theo, rồi trung khu trí tập thể lúc đó cũng mất tụ hội theo.
Khí thay đổi thì nó tác động trực tiếp tới nhịp tim và hơi thở.
Sân cái gì quá hay thích cái gì quá, nhịp thở của đồng chí cũng sẽ thay đổi, tay chân của cộng đồng sẽ quờ quạng theo. Khi máu lưu thông bất thường thì mặt đổi sắc, mắt động dao, mồm ấp úng ngay.
Anh em gặp ai, số 1 là crush, toàn cầu mình yêu, hay trái đất mình ghét, đều sẽ có đòi hỏi rất rõ về cảm giác này… người nóng ran, mắt cứ như bị thôi miên, đó là lúc bè đảng mất chất vấn trung khu mình rồi.
Yang đại dương thì hay gọi trường hợp thích nhau ngay lần đầu tiên, là ‘ái tình sét tấn công’, thì đúng là sét tiến công thật, nhưng sẽ tấn công cộng đồng te gai luôn. Vì phần nhiều các mối quan hệ nam nữ khởi đầu với cảm xúc quá bạo dạn thì đều có chấm dứt không có hậu lắm, không phải toàn vẹn nhưng khuynh hướng là thế. Anh em không tin thì cứ tra lại chính phiên bản thân mình hay những quần chúng xung quanh mà xem, càng mãnh liệt là càng mau chán.
Anh em cứ đánh dấu câu này của tôi: “Cái gì bắt đầu với trọng tâm gì thì sẽ xong với trọng điểm đó!”.
Nên gặp ai cơ mà anh em thiên nhiên có cảm thấy rần rần thì nom dòm… lo nhưng trốn cho sớm, hoặc ít hàng đầu là lo quan sát lại thân trung khu mình cho thật kỹ Lúc đầu quyết định gì tiếp theo. Chứ mà ngộ nhận, ‘this is the right one’, đúng toàn cầu mình cần tìm rồi thì coi chừng bầy đàn đang lao xuống vực.
Trực giác với lý trí, rất khó để phân biệt, bởi vì phe cánh không tồn tại định lực đủ vững để thấy rõ xem cái trọng tâm gì đang diễn ra… Nên phần đông, cái ‘thấy’ đấy đều là sự lưu manh của lý trí bạn dạng bổ đang núp bóng dưới cái gọi là ‘trực quan’.
Mà ở đời, loài người ta cũng rất dễ gãy do cái ‘trực quan’ này, nên bọn nhớ vô cùng duyệt. Vì có trực giác thật và cả trực quan ảo… mà lại nhiều phần là ảo.
Ai thiên nhiên đến, mang cho bầy đàn một thời cơ đổi đời nào đó, rồi trực quan bọn mách bảo, đây là thời cơ đá quý thì anh em phải nhớ tôi nói, là đừng quyết liền… vì 90% là kim cương giả đấy. Kiểu tiến công vào trọng tâm tham của đồng đội, đưa 100 triệu, lời 5-10 triệu/tháng là lũ cắn câu ngay. Rồi nuôi đủng đỉnh lên, bằng hữu thấy ngon quá, 100 lên 200, lên 500, đến vài tỷ… rồi họ mất tăm.
Ai gặp lần đầu mà lại cho bằng hữu cảm thấy nhẹ nhàng, trung tâm tĩnh lặng, mọi cử chỉ, thái độ của bè bạn với thế giới đó cũng không cần câu nệ hay thứ hạng cách gì… Họ không làm đồng đội Cảm Xúc ngại, khi đồng minh đang ‘sống thật’ với những gì đồng đội đang có, thì đấy là mối tình dục khá bền dù bè lũ cũng chẳng tương tác với toàn cầu ta nhiều.
Ai làm phe cánh bế tắc thì chủ chốt vấn đề không nằm ở họ, nhưng mà là nằm ở bầy đàn… vì bên trong mình đã có cái chổ chính giữa đợi mong nhiều quá, nói thẳng ra, là tâm tham cầu người ta ta phải như thế với mình. Mình chấp vào rồi, thì mình sẽ dễ sân, khi địa cầu ta không phục vụ đúng cái ý của mình.
Cho nên bước vào game đời, dù việc gì hay quần chúng. # nào, hoặc chỉ một comment vô thưởng vô phạt từ một nick ảo… nhưng khiến vai trung phong đồng chí có thể ngả nghiêng từ nhẹ nhàng tới bạo gan, từ gợn gợn đến rần rần thì đó đều là những tấm gương vẹn tuyền để chúng ta soi lại mình. Ngay cả comment khen, share khủng, cũng phải soi lại chổ chính giữa mình… tôi đang nói tôi đấy bè lũ ah, bởi rất dễ tham đắm vào.
Khi trọng điểm mình phóng dật, đó là khoảnh khắc tiến thưởng, để anh em quan sát lại cái Thân này, tụ hợp lại và rà từ đỉnh đầu đi xuống… Với điều kiện là vây cánh còn ‘nhớ’ để rà lại hay không… Lúc đấy thì bằng hữu sẽ thấy hơi thở và nhịp tim mình đang thay đổi rõ lắm. Mà chỉ cần thấy Thân đang thay đổi thôi thì chổ chính giữa đồng minh sẽ bớt phóng dật đi khá nhiều. Anh em phải hành đi rồi sẽ hiểu điều tôi đang nói.
Có nghĩa, bất cứ khi nào, thấy vai trung phong mình đang gợn lên, bởi vì điều gì chưa biết, hãy quan sát cái Thân này trước. Từ đỉnh đầu rà thanh nhàn xuống, xem cái trán mình đang thế nào, đi thấp xuống, có đang nhăn vị trí ấn đường (thân 2 mắt) và nhì bên thái dương hay không, phần đông là có nhăn đó… nhíu mày một tý cũng dễ thấy. Tiếp tới là cái mũi, thở ra sao… thở hùng hục là ngừng cmnr. Miệng và lưỡi có đơ hay không… rồi bạn thân cứ rà tiếp tới gót chân… rà hoàn tất 1 vòng, để chắc ăn rà tiếp 2 lần nữa… khi bầy hướng sự tụ tập vào Thân thì bạn thân sẽ đỡ bị cái Tâm phóng dật lúc đó kéo lôi đi xa.
Đến đây anh em sẽ hiểu, vì sao Ông Bà xưa bày ra rất là nhiều trò hay, khi giận quá thì uống ly nước, hay đi ra không gian đặc trưng, hay bấm vào giữa lòng bàn tay 3 lần,v.V.. Là để đàn quay lại với cái Thân này nhưng mà quan sát.
Quan sát được thân là quan sát được hơi thở… đó cũng là vì sao rất nhiều pháp môn chỉ tập kết vào hơi thở thì nó liên minh với cái tâm đang diễn ra. Niệm Phật, cũng là để đưa từ cái trọng điểm phóng dật trở về ‘hàng đầu trung tâm’ bất loạn. Anh em phải hiểu cái phương tiện đã, thì đọc gì, hành gì, thì thiên nhiên có động lực tinh tấn tự nhiên lắm.
Khi hơi thở định hình thì lúc đó thế hệ hỏi cái câu mà lại tôi ghi đầu bài, “vì sao trung khu mình lại dao động như thế?”
Đó chính là lúc mình soi lại mình, soi lại cái trung tâm này. Vấn đề nằm ở đâu, ở con người ta hay ở ngay chỗ mình. Mà người ta hay sự việc bên ngoài, bè bạn có đánh giá hết được không? Không! Càng cố khám nghiệm thì trọng tâm số đông càng dễ sân hận và phóng dật nhiều hơn.
Thế còn cái trọng tâm sân hận hay tham lam đang diễn ra bên trong bè phái, soi hoàn thành thì phe cánh có kiểm soát được không? Cũng không luôn.
Tuy nhiên, khi những cái trung ương đấy diễn ra, nếu không có tác động hay trợ lực từ phiên bản té này lắp thì nó sẽ tan ngay sau đó hoặc sẽ tan thư thái nếu tập thể đừng có đụng vào.
Chứ cố kiềm nó lại hay trợ lực để nó bung mạnh bạo hơn thì đàn chỉ làm cái hạt giống trọng điểm sân đó càng to hơn trong vô thức của mình thôi. Dồn nén một thời gian sẽ như bom nổ rảnh rang rồi sẽ có ngày bung, nó đúng phong cách, “tôi nhịn anh nhiều lần lắm rồi nha!”, nghĩa là bữa trước dồn sân xuống, chứ chưa có tan.
Anh em nào có con nhỏ, tầm 1-3 tuổi, rất dễ quan sát cái này. Đang nửa đêm nhưng con nó khóc, bởi vì bệnh, hay đòi bú, thì tâm cha mẹ cũng dễ sân lắm, đang ngủ ngon nhưng mà. Nhưng trong cái sân đó thì cái trọng điểm chiều chuộng dành cho con, nó mạnh mẽ hơn nên cũng ráng dậy để lo cho nó chứ.
Con bé bỏng khi khóc, số đông có bao giờ bảo, “đừng khóc nữa không”. Nó khóc thì nó khóc thôi, bè cánh phải quan sát, vì sao nó khóc, duyên cớ là gì… chứ đang khóc kêu nín đi thì hệt nhau… cái trung ương sân đang diễn ra cơ mà đàn kêu, “ê, trọng tâm đừng sân nữa !”
Sân thì sẽ sân, mà có quan sát thì cái năng lượng sân hay tham đó sẽ yếu dần và tự tan đúng theo quy dụng cụ của nó. Cảm xúc và trung khu của tập thể, nó như đứa con thứ 2 của số đông vậy, bạn thân cần thiết điểu khiển nó được. Chỉ có cách là rèn và tự tại với nó lững lờ thôi.
Anh em gặp gái đẹp, đúng gu, trọng tâm rầm rầm lên… cơ mà đồng thời đó, bè cánh thấy được cảnh bồ con đang chờ cơm ở nhà… rồi cảnh con mình sống xa phụ thân nếu mình chạy theo cái trọng điểm rần rần kia… thì tự nhiên cái trung tâm duyên dáng mê tự nhiên sẽ tự yếu dần, do cái định lực và tuệ tri lúc đó của bè cánh mạnh dạn hơn cái chổ chính giữa đấy.
Quy lại, hiện ra, làm gì, sống với ai, gặp chuyện gì, đàn chỉ cần nhớ lại câu này, tất cả chỉ là tấm gương soi để mình soi xét lại trung khu mình đang thế nào mà lại thôi.
Đúng sai ở đời thì thủng thẳng bàn sau, nhưng mà nhớ là hãy tự răn mình trước rồi thế hệ tới mọi người ta, tiên trách kỷ hậu trách nhân là thế.
Có thể bạn quan tâm: » Sống ảo, sống thật và cuộc chơi kiếm tìm
Khi vai trung phong gì đang diễn ra gì, duyên dáng, sân hận, tham lam thì cứ quan sát Thân trước để định cái Tâm lại đã, rồi mới đặt câu hỏi tiếp theo. Từ từ bạn hữu sẽ quen.
Có thể bạn quan tâm: » Tiền nhiều để làm gì?
Tôi hay kêu bè phái đi bè cánh thao cũng là thế, vì cái căn bản là để bè phái làm quen với việc quan sát hơi thở, kèm giữa khỏe và năn nỉ nếp hơn thì bè cánh dễ định và quan sát vai trung phong mình hơn rất nhiều. Chứ loài người yếu, sức khỏe xuống thì tâm phóng dật mạnh lắm.
Nhiều lúc, tôi đang viết bài cơ mà thằng ku con cứ khóc, rồi đòi chơi thường ngày, có khi một bài cơ mà viết tới tận 4-5 đợt bé nhỏ thế hệ xong. Nếu đang là cái tâm tham viết nhưng mà ai xen ngang vào thì tâm dễ sân lắm… đó cũng là thời cơ rất hay để soi trung ương. Tôi bị nhiều lần lắm rồi, nên hôm nào đủ duyên thì viết, không đủ duyên thì đợi lúc khác biệt.
Anh em nhớ nhé, soi Thân coi hơi thở thế nào rồi bắt đầu soi Tâm xem tại sao mình lại như thế… mỗi ngày rèn một ít, nếu hỏi nhưng chưa có câu trả lời thì cứ để đó… rảnh mắt mình sẽ sáng hơn. Nhưng nhớ đi người quen biết dục nhé bè đảng, bởi đọc bài này dứt thì nhớ được vài hôm rồi bạn hữu lại quên hết, rồi vai trung phong lại phóng dật và chán nản lại như cũ.
- Rèn thân trước, luyện chổ chính giữa sau
- Say đời, sự ảo mộng và những cơn mê
- Chỉ có thiện hiểm sâu trong trung tâm ta
Xem gắn tại Youtube Cuộc Đời Là Tấm Gương Soi
——————– INFO ——————-
– Subscribe:
– Fanpage: bit.ly/facebooktranghy
– Facebook:
– Instagram:
Đây là kênh chính thức của mình trên YouTube, các bạn ủng hộ bằng cách nhấn Subscribe để xem được những Video mới nhất của mình nhé ^^ !
Bạn đang xem: » Cuộc đời là tấm gương soi