6 Tháng hai, 2023
Cứ miệt mài mỗi ngày, thì cũng có ngày đến đích
Nếu không bắt đầu, thì không có đòi hỏi, không tồn tại sai thì cũng không có bài học để rút ra, và cũng chẳng có quả ngọt nào trổ ra cả.
Có thể bạn quan tâm: » Hạnh phúc giá bao nhiêu?
Anh em đi Vũng Tàu chắc thấy cái tượng Chúa Kitô giang tay siêu phệ đang nhìn ra hồ, đường lên đó thì phải leo tầm 1,000 bậc thang. Hồi còn ở VN, công ty tôi doanh nghiệp đi team building 2 ngày ở Vũng Tàu, có dành một buổi lên đó tham quan tượng Chúa, đoàn tầm 30 quần chúng, các thanh niên thế hệ thấy thì phóng ào ào lên ngay, hoàn mỹ thấy ai cũng niềm vui leo… nhưng trong đoàn kẹt lại tầm 3 người chơi quyết định không leo lên thì thấy sức mình xưa giờ chắc không leo nổi.
Tôi đợi người ta lên hết rồi mới bắt đầu lên, thấy 3 người chơi đứng đó do dự, tôi thế hệ hỏi, sao không đi?
Bạn thì nói em bị suyễn, không thở được, leo tý là mệt, nên bận rộn công không ai vác em xuống nếu em ngất xỉu ngất thân chừng.
Bạn tiếp theo thì xưa giờ không chơi thể thao, hay bệnh dịch, nên gần như vừa thấy 1000 bậc là đuối ngang, ra đời khó thở do bởi bị trung khu lý.
Bạn còn lại thì chân bị đau, sợ leo cao rồi kẹt trên đó luôn.
Tôi nghe kết thúc, thế hệ san sớt, tôi cũng bị suyễn, các môn chạy hay sức bền là tôi rất nghẹt thở, mà lại tôi sẽ leo phổ biến với 3 người chơi.
3 bạn vẫn rung lắc đầu, nói tôi đi đi, thế tôi thế hệ bồi đính, ở nhà các em, có leo cầu thang không, trung bình trăng tròn-30 bậc đi có mệt không?
Các bạn mới giải đáp, 30 bậc, 1-2 tầng lầu thì tụi em đi được, cứ thanh thoát thôi, chứ cái này 1000 bậc lận.
Thế tôi thế hệ chốt ngay khúc đó, thế chúng ta cứ leo 30 bậc rồi nghỉ 2-3 phút, hết mệt lại leo 30 bậc, nếu đích thực mệt quá thì tôi cũng 3 bạn đi xuống.
3 đứa nhìn nhau, rồi chắc bởi nể tôi, sợ cuối năm không thưởng cho các bạn, nên gượng gạo gạo đồng ý.
Thế là cứ leo 30-40 bậc, cứ đi thanh thoát lừ thừ, nghỉ tý, rồi lại 30-40 bậc… tôi nhớ là nghỉ thân đoạn tầm 20 lần hơn là tới được đỉnh.
Rồi bầy biết kết quả thế nào không?
Là chúng tôi đã đến đỉnh trước hơn khoảng tầm 7-8 thế giới Đặc biệt, dù 4 đứa tôi bắt đầu leo muộn hơn cả đoàn tận 10-15 phút.
Một, là có vài người chơi leo nhanh, nên mệt quá nên sẽ nghỉ lâu hơn. Hai, là có nhóm cứ leo một đoạn thì đứng lại chụp hình, tám chuyện với nhau tý. Còn 4 đứa chúng tôi thì biết giữa biết phận, sức không khỏe nên cứ tụ họp 30-40 bậc rồi nghỉ, khoẻ chân rồi lại leo 1 đợt nhỏ xíu như vậy.
cứ mải mê, miễn đừng có bỏ là được, vậy mà 4 đứa nhỏ tuổi yếu số 1 đoàn vẫn đến đỉnh như không.
Anh em biết tại sao tôi lại kể câu chuyện này không?
Vì từ ngày hôm đó trở đi, 3 người chơi đi cùng tôi đã cải thiện sức khoẻ hơn trước rất nhiều, và quan yếu hơn hết, khi đối diện với bất cứ bài toàn khó nào trong cuộc sống, cũng như chuyện 1,000 bậc thang lên với Chúa, thì cứ chia nhỏ tuổi ra đôi mươi lần, 30 lần, thậm chí 50 lần cơ mà làm, đâu cần làm liền.
Tôi thấy nhiều phần chúng ta sẽ rất nản khi đối diện với những mục tiêu quá mập, rồi đâm ra nghi ngờ khả năng của bản thân.
Hoài nghi công dụng của chính mình là một, nhị là cứ trì hoãn hoài, thay vì cứ bắt đầu đi, bắt đầu với cái mục tiêu thật ốm, thật dễ và ngay hiện giờ, nếu mục tiêu đó không gây hại cho nhân loại khác lạ và cả chính mình thì phe cánh cứ mơ thôi, lo gì cho xa.
Tôi còn nhớ một câu chuyện cổ tích cơ mà nó truyền cảm hứng cho tôi hơn nhiều sau khi. Có 1 cậu bé nhỏ cưỡi 1 con ngựa vào rừng chơi, đi được một lúc thì sương đui mù xuống, trời vừa chiều nên tầm 2-3 tiếng nữa là tối.
Sương đặc quá nên góc nhìn xa hơn 10 mét là bắt buộc thấy, nên cậu nhỏ tuổi hốt hoảng, giờ đo đắn làm sao để ra khỏi khu rừng này đây, chứ ở lại giữa rừng thì rất nguy hiểm.
Cậu nhỏ nhắn mới hỏi chú ngựa, giờ làm sao để chúng ta biết đường ra và sẽ đi thế nào?
Chú ngựa mới bảo, thế cậu có thể thấy được 5 mét trước mắt không?
5 mét quay về thì thấy, còn xa hơn thì sương che tầm mắt rồi, cậu bé đáp.
Thế thì chúng ta cứ đi 5 mét rồi lại quan sát tiếp, chú ngựa lên tiếng.
Thế cứ 5 mét, 5 mét, 5 mét… và 5 mét, đi 1 đoạn rồi quan sát, ít hàng đầu là có 50-50 thời cơ đi ra khỏi khu rừng.
Đó là chuyện cổ tích, còn câu chuyện thực tại mà tôi hay gặp hàng đầu trong phòng tập, là các game thủ trẻ mới vào, thấy các pro nâng 100-140 kg bài ngực mà hoảng, nghĩ lần khần chừng nào thế hệ nâng được như thế. Mà lắp tạ 10-20kg mỗi bên thì trông yếu đuối quá.
Có lần gặp thằng K, nó hỏi tôi cách tập, cũng bị tâm lý như thế, tôi mới bảo nó. Một, tuyệt hảo những ông nâng tạ nặng số 1 phòng này, thì ngày trước tiên tới phòng tập cũng đều nâng những cục nhẹ nhõm số 1 hết.
Hay nói truyền cảm hứng hơn, những quả đât vĩ đại đều bắt đầu giống y hệt chúng ta, đều từ những cái rất bé.
Hai, không cần đặt mục tiêu 100kg, nhưng là mỗi tháng tăng 10% số tạ thì có dễ hơn không?
Có thể bạn quan tâm: » Đừng là nô lệ của tâm thức
Ví dụ, tháng 1 nâng 20kg, tháng 2 nâng 22kg, tháng 3 nâng 24.2 kg,…
Nếu đồng đội mê mải 10% mỗi tháng như thế, thì tầm 18 tháng là sẽ nâng 101 kg. Hoàn toàn khả thi. Tất nhiên đến một ngưỡng nào đó thì cơ bắp sẽ bị giới hạn bởi gen của mỗi con người.
Anh em cứ mơ đi, nếu giấc mơ chưa đủ làm vây cánh sợ khi nghĩ đến thì giấc mơ đó chưa đủ mập.
Tất nhiên, giấc mơ hay mục tiêu gì mà đúng chế độ pháp và đúng hình thức nhân quả, lợi mình, lợi người thì đồng đội cứ mơ mạnh khỏe vào.
Muốn làm gì, hãy bắt đầu ngay, nếu quá bự thì chia thật nhỏ ra, vừa sức, hoàn hảo dễ. 1000 bậc thì cứ leo 30-40 bậc rồi ngơi nghỉ, chẳng thể nhất, là cứ mê mải, mài miệt và kiên định với đúng sức mình thôi, cứ nghĩ tới nó mỗi ngày và hoàn tất những chặng bé nhỏ.
Có thể bạn quan tâm: » Thông minh là chưa đủ, bạn cần có những gì và làm gì để thành công?
Nếu không bắt đầu, thì không tồn tại đề xuất, không có sai thì cũng không có bài học để rút ra, và cũng chẳng có quả ngọt nào trổ ra cả.
Cứ miệt mài mỗi ngày, thong dong nhưng mà đều, thì cũng có ngày đến đích.
- Rèn giữa trước, luyện trọng tâm sau
- Chúng ta không Khổ như chúng ta nghĩ
- Hãy cho mình một đường lui, để không bao giờ phải bán rẻ lương trọng tâm mình
Xem lắp tại Youtube Hai Năm Thôi Mà – An Clock | MV Official
Hai Năm Thôi Mà – An Clock | MV Official
#hainamthoima
#anclock
#acvmusic
Độc quyền phát hành và truyền thông ACV Entertainment
Founder/Music Executive ACV Lê Cương
Lyrics:
Mặc bộ quân lính tiến lại gần em
Anh cố kìm nén nước mắt của mình
Vẫy chào một câu ngực thắt cơn đau
Sắc áo màu cờ anh đành lầm lỡ
Tiếng gọi tổ quốc anh phải đi rồi
Nước mắt lại rơi ( nhớ em nhiều lắm ) không nói nên lời
Hậu phương vững chải chờ anh quay lại
Chờ ngày xuất ngũ ta sẽ bên nhau mãi mãi
Em ơi em ơi hai năm thôi mà
Tự mình chăm sóc khi anh vắng nhà
Bảo trọng em nhé anh sẽ trở về
Vòng tay ấp áp sau cơn ngủ mê
Anh chắc tay súng giữa nơi chiến trường
u lo nhiều quá anh thấy tổn thương
Nghĩ đến cô gái giúp anh kiên cường
Động lực to lớn anh sẽ không buồn
Đoạn kết:
Em ơi em ơi hai năm thôi mà
Hai năm xa nhà em có ổn không
Bảo trọng em nhé anh sẽ trở về
Vòng tay ấp áp sau cơn ngủ mê
Anh chắc tay súng giữa nơi chiến trường
u lo nhiều quá anh thấy tổn thương
Nghĩ đến cô gái giúp anh kiên cường
Động lực to lớn anh sẽ không buồn
Động lực to lớn anh sẽ trở về
►Đăng ký kênh để ủng hộ để xem nhiều video mới tại :
Theo dõi ACV MUSIC trên :
► Panpage :
—————————————————————/——————–
© Bản quyền ACV Music
© Copyright by ACV Music ☞ Do not Reup