Aleksandr Sergeyvich Pushkin là một Đại thi hào người Nga và ông được tôn vinh như Mặt trời thi ca Nga. Pushkin được biết đến với hình ảnh của một thi sĩ, nhà văn, người viết kịch,… với số lượng sáng tác đồ sộ nhưng có lẽ điều làm người ta nhớ và thổn thức thật nhiều lại là những vần thơ của ông. Thơ Pushkin gần gũi nhưng mang đầy cảm xúc mãnh liệt trào dâng từ thẳm sâu lòng người nghệ sĩ. Với cảm xúc chân thực và chạm tới nhiều độc giả, tác phẩm của ông đã được đón nhận từ khắp nơi trên thế giới. Đặc biệt, những bài thơ tình của Pushkin lại càng đi vào lòng người, những câu thơ được cất lên bằng lời bằng tiếng nhưng xúc cảm và cảm nhận tình yêu tựa như chảy trong mỗi người, chân thành và nồng cháy. Dưới đây là một số bài thơ tình nổi tiếng của Pushkin, chúng ta hãy cùng cảm nhận!
- Ta nhớ biển trước khi cơn bão đến
- Tôi yêu em
- Em bảo anh đi đi
- Nhớ
- Biển
- Vô tình
- Sương và Nắng
- Gửi
- Tỉnh giấc
- Sao
Ta nhớ biển trước khi cơn bão đến
Có thể bạn quan tâm: » Top 20 Resort Biệt thự villa Tam Đảo Vĩnh Phúc giá rẻ đẹp có hồ bơi nguyên căn
Ta nhớ biển trước khi cơn bão đến: Ta ghen với từng con sóng trào dâng Sóng trập trùng lớp lớp mênh mông Mang tình yêu dưới chân nàng phủ phục! Ta ước ao cùng từng ngọn sóng Hôn ngón chân yêu kiều bằng dịu nhẹ bờ môi! Không, chẳng bao giờ giữa năm tháng sục sôi Cuồng nhiệt nấu nung thời ta trai trẻ Ta từng mong, xót xa đến thế, Hôn đôi môi nàng Armide tuổi xuân Hay đôi má hồng rực bỏng thanh tân Hay bầu ngực, tràn đầy náo nức; Không, chưa bao giờ tâm hồn ta day dứt
Đến dường này vì khao khát đam mê!
Tôi yêu em
Tôi yêu em: đến nay chừng có thể. Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai, Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm không hy vọng, Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen, Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
Em bảo anh đi đi
Em bảo: “Anh đi đi”
Sao anh không đứng lại ?
Em bảo: “Anh đừng đợi”
Sao anh vội về ngay ?
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu ?
Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại
Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viễn vông
Đời sống nghiệt ngã không
cho chúng mình ấm mộng
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Đưa tình về với mộng
Đưa tinh vào cõi không.
Nhớ
Lạ quá ! Không hiểu vì sao
Ðứng trước em anh lạnh lùng đến thế ?
Nhưng anh đi rồi mình anh với bóng lẻ
Mới thấy mình khẽ nói : Nhớ làm sao ?!
Chúng nó cứ bảo nhớ là yêu
Còn anh thì không biết nữa
Tình yêu với anh sao kỳ lạ thế
Lúc xa rồi mới thấy mình yêu !
Tình yêu đến nào ai có biết
Tình yêu đi nào ai có hay ?
Theo thời gian, trái đất nó cũng quay
Tình yêu đến, tình yêu đi …
nào ai có biết
Biển
Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng
Ngày nay tôi đã ra biển rồi
Biển nhiều sóng to, gió lớn
Ngày nay tôi đã yêu rồi
Tình yêu nhiều khổ đau – cay đắng
Không gió lớn, sóng to không là biển
Chẳng nhiều cay đắng, chắng là yêu…
Vô tình
Vô tình anh gặp em Rồi vô tình thương nhớ Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu Thế là em hờn dỗi Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu Đường đời chia hai ngả Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời Anh buồn đau mải miết Vô tình em không biết, Hay vô tình em quên? Anh buồn đau mải miết,
Cả cuộc đời không quên!
Chỉ vô tình mà thôi, Chẳng ai có lỗi cả; Đường đời chia hai ngả,
Chẳng ai hiểu vì đâu
Vô tình anh không nói, Vô tình nói một câu, Thế là em hờn rỗi,
Thế là mình xa nhau.
Giá như mình yêu nhau, Đời chắc không nghiệt ngã, Trời cũng thương, cũng nhớ,
Cho mình gặp lại nhau.
Sương và Nắng
Em cần anh như biển xanh cần sóng. Có mặt biển nào yên lặng được đâu anh. Em yêu anh bởi vì anh là nắng.
Có hạt sương nào thiếu nắng lại long lanh.
Em là sương, sương chỉ tan trong nắng. Dẫu chẳng hình hài nắng vẫn đọng lại trong sương. Anh là nắng khi bình minh trở dậy. Mang lửa trời trong ánh sáng ban mai. Em là sương đọng muôn vàn nỗi nhớ. Để tan đi trong những giấc mơ dài. Nhưng vẫn nguyện làm giọt sương mãi mãi. Soi nắng mặt trời mãi mãi chẳng tàn phai. Dẫu bão tố chẳng ra ngoài lòng nắng. Nắng lên rồi xin lại được làm sương. Vũ trụ không gian biến đổi khôn lường. Những buổi sáng có bao giờ bất biến. Những tia nắng không ngừng hiển hiện. Như đêm ngày luân chuyển chẳng chia ly. Mặt trời ơi! Sức nắng diệu kỳ. Đầy sương sớm với tâm hồn nguyên thuỷ. Với năm tháng vẫn quay về bền bỉ.
Soi nắng mặt trời như từ kỷ sơ sinh.
Em là sương, sương chỉ tan trong nắng. Nắng vô cùng nhưng đọng lại trong sương. Từ mênh mông tia nắng nhỏ bình thường. Gặp sương sớm bỗng ngời lên lóng lánh. Nếu vì nắng mà lòng sương bớt lạnh. Thì nhờ sương tia nắng mới long lanh. Đáng yêu sao hạt sương nhỏ hiền lành. Từ trong suốt mà làm nên tha thiết. Anh là nắng với sắc tình bất diệt. Mang lửa trời từ những kỷ xa xôi.
Về đọng lại trong hạt sương nhỏ em ơi!
Gửi
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Giữa ray rứt sầu đau tuyệt vọng
Giữa ồn ào xáo động buồn lo
Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng
Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.
Tháng ngày qua những cơn gió bụi,
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
Nhoà tan rồi bóng dáng nguy nga.
Giữa cô quạnh âm u tù hãm
Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.
Cả hồn anh bỗng bừng tỉnh giấc:
Trước mắt anh em lại hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Trái tim lại rộn ràng náo nức,
Vì trái tim sống dậy đủ điều:
Cả tiên thần, cả nguồn xảm xúc,
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu.
Tỉnh giấc
Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâủ
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tốỉ
Sao em đi vội
Ôi, giấc mơ tiên?
Để anh ở lại
Bốn bề màn đêm.
Quạnh hiu tỉnh giấc
Chăn gối xung quanh
Và đêm lặng ngắt
Thoắt thôi lạnh mình
Thoắt thôi bay mất
Bao giấc mơ tình!
Nhưng hồn đầy ắp
Ước muốn còn xanh
Muốn đi đuổi bắt
Hoài niệm trong mơ
Lời cầu hãy nhận
Tình yêu, tình yêu
Cho tôi được thấy
Giấc mơ hồi nàọ
Khi bình minh tới
Lòng đầy hân hoan
Sẵn sàng tôi chết
Trong giấc mộng tình
Sao
Một ngôi sao vừa rơi
Vụt tắt trên bầu trời
Hay là tên người ấy
Vụt tắt ở trong tôi
Vẫn thấy trên bầu trời
Có muôn vàn sao sáng
Mà ở trong lòng tôi
Như một hành lang vắng
Có thể bạn quan tâm: » 5 Cách để quên đi người yêu cũ
Một ngôi sao vừa tắt
Bầu trời vẫn không buồn
Sao tên người ấy tắt
Trong lòng tôi cô đơn ?
Trên đây là một số bài thơ nổi tiếng của Pushkin về tình yêu. Hãy cùng ngồi lại một chút với những dòng thơ đầy cảm xúc và cảm nhận những rung động tình yêu đầy mạnh mẽ!
Có thể bạn quan tâm: » 4 đặc điểm chỉ có ở người đàn ông thành đạt: Nếu gặp được, chị em phụ nữ nên biết quý trọng!
Đăng bởi: Bảng Nguyễn
Từ khoá: Top 10 bài thơ tình hay nhất của Pushkin