14 Tháng mười một, 2022
Ai cũng muốn thoát nghèo, nhưng bảo nghĩ lớn thì họ lập tức do dự
- Ai chả có lúc nghèo, có gì phải hổ ngươi?
- Câu chuyện phỏng vấn của tôi
Khi game thủ trên 25 tuổi và đã có người thương thì việc thay đổi sẽ rất khổ sở. Lúc này nó không còn là chuyện cá nhân nữa. Tất cả mọi hành động của bạn đều ảnh hưởng trực tiếp tới chất lượng bữa ăn của phi tần game thủ.
Thế nên, làm thế nào để thoát nghèo thì dưới 25 chắc hẳn phải là độ tuổi ăn nhập số 1.
Có thể bạn quan tâm: » 10 Diễn viên phim ngôn tình được yêu thích nhất hiện nay
“Ồ, vậy vì sao tôi lại phải nghe từ anh? Anh thì có gì hơn tôi, gã đang viết?”
Về cá nhân thì tôi nghĩ rằng mình thoát nghèo thành tích rồi. Tôi có 2 căn hộ tại HN, 1 ô tô, một đôi shop, một số thứ kinh doanh, và hơn toàn bộ là cái đầu với những tri thức đủ để kiếm tiền và tồn tại ở bất kỳ đâu.
Như thế nào là giàu?
Theo cách khái niệm bình thường mà lại tầm thường, hình trạng như phải có nhiều của cải thì thế hệ giàu. Tôi nghĩ số của cải mình sở hữu chỉ là hạt cát ngoài sa mạc so với quần chúng. # đặc trưng.
Nhưng theo cách định nghĩa sự giàu sang trong cuốn The Millionaire Next Door của Thomas J. Stanley thì có chút khác lạ. Tác giả thiết nghĩa: Giàu có = Tài sản x Số năm lao động còn lại.
Ví dụ một quần chúng. # trăng tròn tuổi thu nhập cao, sở hữu 1 ngôi nhà và 200 triệu trong trương mục. Tôi nghĩ đó là một nhân loại giàu. Bởi vì thu nhập của anh ta sẽ tăng theo năm, và không thể là tuổi đời cần lao của anh ta còn rất dài.
Nhưng với một trái đất 70 tuổi có thu nhập hao hao. Cũng sở hữu 1 ngôi nhà và 200 triệu trong account đồng nhất vậy. Lúc này người chơi nghĩ ông ta có ấm no không?
Tất nhiên là không. Bởi do tuổi đời công tích của dân chúng này gần như bằng 0 rồi. Ngân hàng thường hạn chế người ta trên 55 tuổi vay cũng do lý bởi đó.
Bạn thấy đấy, nếu còn trẻ và tuổi đời công tích còn dài, đồng nghĩa với thời cơ thoát nghèo, cơ hội thay đổi cuộc sống của người chơi là rất to. Nhưng thử đặt lại câu hỏi một chút, đó là người chơi có thực sự muốn thoát nghèo không?
Ai chả có lúc nghèo, có gì phải xấu hổ?
Nhiều quả đât bố mẹ đảng viên, du học từ anh chị cho tới em mà kêu nghèo. Họ nghĩ tiền không có trong account vài ba ngày là nghèo. Còn tôi tin họ chưa biết nghèo thực sự trông như thế nào?
Nghèo là khi bữa ăn của game thủ 1 bát cơm mà chỉ có 2 miếng thịt lợn size tí xíu.
Nghèo là khi người chơi luôn tránh mặt bạn thân khi ăn sáng. Bởi với số tiền ít oi trong túi, người chơi thà nhịn ăn sáng luôn cho xong.
Nghèo là khi cầm được ít tiền, game thủ muốn mua đại quát những thứ mình ao ước bấy lâu. Ngay cả khi đó chỉ là thứ thông thường nhân loại dị kì sài hàng ngày.
Nghèo là trước ngày thi đại học, bạn phải ngủ ngoài quán nét thay cho nhà nghỉ. Bởi game thủ không tồn tại nổi 100 nghìn trong túi.
Đoán xem, tôi đã trải qua nguyên lành những thứ kể trên một cách liên hồi và dị tật. Thú thực, nó chả có gì nô nức, ngay cả việc kể lại cũng vậy. Và tôi nghĩ đó chưa phải là cái vực quá sâu của sự bần cùng.
Nhưng có gì đâu nhưng mà phải xấu hổ? Tôi chả có gì phải trinh nữ với những việc mình từng làm và trải qua. Tôi còn Cảm Xúc tự hào do không ngờ cuộc đời của mình cũng đầy màu sắc, đầy niềm vui, đầy trầm bổng như vậy.
Tại sao dám nghĩ mập lại là cách giúp người chơi thoát nghèo nhà cửa?
Nếu thất bại trong việc khai triển, áp dụng thực tại thì đó là chuyện vô cùng bình thường. Làm gì có ai làm đúng ngay từ những lần đầu. Đúng không nào?
Nhưng thất bại ngay từ trong suy nghĩ thì đó lại là chuyện khác. Lúc này game thủ không những cấp thiết thoát nghèo mà game thủ còn hết cả thuốc chữa.
Ngược lại, tôi muốn người chơi hãy nghĩ to hơn, nghĩ xa hơn, nghĩ khác hơn. Chỉ khi nghĩ như một trái đất item, người chơi mới cống phẩm được. Chỉ khi nghĩ như một thế giới phong túc, game thủ thế hệ ngày một trở thành phong phú.
Đó là lý bởi tại sao tôi luôn khuyên game thủ đọc những cuốn sách về tư duy triệu phú. Như Donald Trump từng nói, “Tôi không kì vọng sau khi đọc chấm dứt cuốn sách ‘Làm thế nào để trở nên tỷ phú’, bạn sẽ biến thành tỷ phú. Nhưng chỉ cần bạn hấp thu được 1/10 cuốn sách này, thời cơ trở nên triệu phú, hoặc đa triệu phú (multi-millionaire) là ấn tượng có thể.”
Tôi thích những loài người chịu mày mò như vậy. Chứ những mọi người ngăn cản, gàn dở bạn, hình dáng như: “Đọc mấy cuốn sách đó có khiến ông trở thành triệu phú được đâu?” Đó chính xác là những quần chúng biết đầy đủ, những người bốn duy thất bại. Bạn không nên nghe những quả đât như vậy nói.
Câu chuyện phỏng vấn của tôi
Nhớ lần phỏng vấn ở một công ty internet nọ. Đó là một doanh nghiệp nhỏ xíu, còn tôi lúc đó cũng chỉ là một thanh niên thế hệ ra trường đang thất nghiệp, tham ăn. Haha, just kidding!
Cũng như toàn vẹn những buổi phỏng vấn khác nhau. Sau khi giải đáp những câu hỏi đề ra, cuối buổi vị giám đốc nói: “Em có câu hỏi nào muốn hỏi đơn vị không?”
Lúc này, bởi vì do đã học những tri thức về đoạt được từ trước. Thế nên tôi cũng biết vận dụng chút xíu cho cuộc đời của mình. Tôi qualify người giám đốc mà không lừng khừng.
“Em thấy thu nhập đơn vị mình then chốt từ Adsense (Tên Google Ads ngày đó). Vậy với thu nhập khẩu tháng như vậy thì có đủ trả lương viên chức không?”
Câu hỏi bất ngờ khiến vị giám đốc hơn tôi 10 tuổi canh cánh. Nhưng tôi nghĩ câu giải đáp của anh ta cũng rất thuyết phục.
“Với 300.000 quần chúng. # truy nã cập hàng ngày thì đơn vị sẽ trích một phần thu nhập để trả lương viên chức. Hơn nữa doanh nghiệp cũng có nhiều nguồn thu nhập khác. Thế nên đó không phải là mối lo của tổ chức bây giờ.”
“Wow, trước đó tôi không nghĩ có tới 300.000 quả đât truy cập website mỗi ngày. Quả là một con số đáng sửng sốt!”
Rồi đơn vị cũng có cuộc khám nghiệm đầu vào. Tôi cùng cỡ đôi mươi người chơi khác thường làm bài thi test. Tôi nhớ chưa hết giờ mà mấy người chơi bên cạnh đã làm chấm dứt hết trơn, nhìn tôi với ánh mắt hình dạng như “Dễ thế mà làm mãi vẫn chưa ngừng à?”
Rồi thời gian cũng hết, tôi nộp bài lúc còn dang dở và ra về. Nghĩ bụng, “Trượt là cái chắc!”
Cuộc đời trớ trêu..
Mấy ngày sau khi đã bắt đầu quên mất tên công ty đó rồi thì bất thần tôi nhận được mail trúng tuyển. Cuộc đời thật oái oăm và luôn bắt chúng ta phải lựa chọn. Ngày nhận thử việc cũng là ngày tôi định phỏng vấn ở một công ty đặc biệt nghe có vẻ hình dáng và đắm đuối hơn.
Nhưng thôi tôi nghĩ mình đã chán mấy trò phỏng vấn, chán phải nói những lời làm quần chúng nổi bật ưng ý. Thế nên rút cuộc tôi gác lại mọi thứ và nhận việc.
Ngày đầu tiên đi làm. Thật kinh ngạc, tôi là quần chúng. # duy nhất trong số 20 nhân dân phỏng vấn ngày hôm đó được chọn.
“Tại sao lại như vậy?” Lúc đó tôi tự hỏi. Tôi nghĩ phải có tới 5 ứng cử viên như mình được chọn chứ.
Nếu nương tựa bài soát sổ đầu vào để lựa chọn, tôi nghĩ đó là sự vô lý hoàn chỉnh. Tôi tin rằng lý do mình được chọn, không gì dị kì ngoài câu hỏi đặt ra khiến vị giám đốc Cảm Xúc nóng ruột.
Đến hiện giờ sau này ngoài 30, đầu óc không thực sự nhanh nhạy với những thứ mới. Tôi mới nhận ra mình tương đương vậy. Mình hao hao những quả đât giám đốc, những toàn cầu địa vị cao. Tất cả chúng tôi đều rất ưa thích với những viên chức có tài năng đưa ra cho mình những ý tưởng thế hệ, những nghĩ suy Khủng lao, hoặc thậm chí là những công cuộc cách tân mang tính rồ dại.
Dường như nếu bạn chỉ luôn nói những điều họ biết, những điều mà lại họ nghĩ đến hàng ngày. Thực sự thì bạn tất yêu nghĩ tốt hơn họ được đâu. Bởi họ có sự uyên bác, và vì đó là business của họ nên sự quan trung ương của họ cao hơn người chơi. Nếu chỉ nói những gì họ biết, game thủ có thể là nhân viên mẫn cán. Nhưng sẽ khó để bạn biến thành đặc biệt trong mắt thế giới đứng đầu.
Đó là những bước đi trước hết của tôi trong việc dám nghĩ bự. Từ đó những suy nghĩ của tôi cứ bự dần theo năm tháng. Tôi luôn có lý bởi vì để biện minh cho những khao khát của mình. Đầu tôi luôn có vị trí trống để càng ngày càng nghĩ lớn hơn, xa hơn.
Dám nghĩ to, đó là điều đầu tiên game thủ nên làm để thoát nghèo. Không ai tấn công thuế mong ước và suy nghĩ của game thủ. Thế nên đừng để những song sắt vô hình nào đó cản trở người chơi.
Hãy tin rằng rồi một ngày mình có thể làm được 100 triệu/tháng.
Hãy tin rằng rồi một ngày mình sẽ có văn phòng riêng.
Hãy tin rằng rồi một ngày mình có thể có nhà lầu, xe hơi, kim cương chất đầy tủ.
Hãy tin rằng mình có thể chu cấp cho con cái một nền tảng giáo dục tốt và tuyệt hảo hàng đầu.
Hãy tin rằng mình có thể. Suy nghĩ là thứ cấp thiết số 1 của người chơi. Đừng để ai đó dẫm đạp lên nó.
Your friend,
Lai H.
Có thể bạn quan tâm: » Top 10 khách sạn tình yêu Đà Nẵng lãng mạn cho cặp đôi
Đăng bởi vì: Đoan Đôla
Có thể bạn quan tâm: » Câu chuyện tình yêu ở Tháp Namsan Hàn Quốc
Từ khoá: Ai cũng muốn thoát nghèo, mà lại bảo nghĩ phệ thì họ tức tốc bởi vì dự